Ngày hôm nay, tôi đặt tay lên bàn phím này viết ra những dòng tâm sự của mình về bước ngoặt của cuộc đời không phải vì tôi sợ bị trừ thưởng theo quyết định của Tổng giám đốc FPT Bùi Quang Ngọc, cũng không phải vì bị cấp trên thúc ép hoàn thành chỉ tiêu của đơn vị mình mà vì tôi muốn mang tâm sự của mình đến với mọi người, vì biết đâu ở một nơi nào đó, một ai đó cũng đang giống tôi...
Ngày đầu bước chân ra khỏi cổng trường Đại học, mọi thứ với tôi đều rất mới lạ, nhiều điều bỡ ngỡ và có những điều trường Đại học không dạy. Vì thế với một người ở tỉnh lẻ mới lên phố thật sự là quá khó khăn và chông gai. Tôi bắt đầu chuẩn bị công cuộc tìm việc. Với tập hồ sơ trên tay tôi xin việc hết chỗ này đến chỗ khác. Nhưng đâu đâu cũng yêu cầu kinh nghiệm, kinh nghiệm và kinh nghiệm. Mà tôi mới ra trường thì lấy đâu ra kinh nghiệm cơ chứ. Và rồi bắt đầu nản, trong đầu suy nghĩ thôi thì cứ kiếm tạm việc gì đó làm để lấy tiền trụ lại nơi này, kiểu lấy ngắn nuôi dài rồi chờ thời cơ để tìm một công việc phù hợp với khả năng của mình. Vậy là tôi bắt đầu hành trình bằng công việc nhân viên kinh doanh. Công việc là tìm kiếm, chăm sóc khách hàng cho một công ty quảng cáo có thứ hạng tại Hà Nội. Nhưng sau hai tháng thử việc tôi không kiếm được một hợp đồng lớn nào, phải chăng cũng chỉ mấy cái hợp đồng chạy thử dịch vụ bên tôi cung cấp. Và thế là tôi cũng chỉ được hưởng lương cứng 1,5 triệu đồng. Tôi cố gắng học hỏi mọi người xem họ làm thế nào, làm những gì mà sao lương tháng có người lên đến cả trăm triệu đồng.
Tôi học theo nhưng dường như may mắn không đến với tôi. Duyên làm nhân viên kinh doanh của tôi chấm dứt sau 4 tháng. Tôi lại thất nghiệp và tiếp tục công cuộc tìm kiếm tương lai của chính mình. Tôi nộp hồ sơ vào một công ty chuyên về phần mềm y tế, vị trí của tôi lúc đó là nhân viên triển khai phần mềm. Tôi bắt tay vào việc với chả chút kinh nghiệm gì. Tôi phải vất vả học tập các anh chị đi trước, từ cách cài server đến data base, rồi thì học về quy trình và hiểu cái sản phẩn mà tôi đang triển khai.
Sau 2 tháng học và thử việc, tôi được giao cho đi triển khai ở một bệnh viện tuyến tỉnh. Tôi rất vui nhưng đồng thời cũng lo lắng liệu mình có thể đứng lên làm được việc này không. Và rồi cái gì cần đến cũng đến, tôi bằng đầu vấp và ngã khi chưa đủ kinh nghiệm. Ngoài kinh nghiệm làm việc tôi mới phát hiện ra mình còn thiếu hẳn một khoản đó là kinh nghiệm giao tiếp. Tôi phải đi làm việc với các phòng ban với ban giám đốc với rất nhiều người. Để làm sao mình có thể chiếm được cảm tình của họ? Để làm sao họ chọn mình mà không phải chọn các hãng khác? Để làm sao mà lấy được kết quả là kế toán xuất tiền cho mình. Để làm được điều đó với các bệnh viện nhà nước là rất khó. Phải qua xét duyệt của rất nhiều người rất nhiều bộ phận. Và từ đó tôi học học thêm về cách chinh phục khách hàng. Cũng nhờ công việc trước có chút liên quan nên tôi học cũng rất nhanh. Và rồi được mọi người quý mến, tin tưởng và đó là hợp đồng đầu tiên tôi kí được. Dù còn nhiều thứ chưa được vẹn toàn nhưng tôi cũng cảm thấy vui. Rồi mọi thứ cứ thế trôi đi, tôi gắn bó với nghề triển khai được tròn 1 năm, nhưng trong một năm đó có nhiều bất trắc xảy ra. Tôi bị giữ lương và phải đi công tác nhiều. Tôi bắt đầu thấy mình cũng không còn trẻ nữa, cần tìm một công việc ổn định cuộc sống và quan trọng nhất là có tiền để trang trải cho đời sống hằng ngày của tôi tại nơi đô thị phồn hoa và xô bồ này.
Và rồi cái ngày ấy, cái ngày bước ngoặt của cuộc đời tôi đã đến, tôi tình cờ được một người thân giới thiệu vào FPT tham gia vào một dự án của Tổng cục Hải Quan Hà Nội với vị trí nhân viên quản lý và vận hành hệ thống. Tôi vừa vui lại vừa lo lắng. Vui vì tôi tìm được một công việc mới phù hợp, lo lắng vì tôi sắp bước chân vào một tập đoàn lớn, không biết liệu mình có đủ sức để có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ hay không? Tôi mạnh dạn cầm hồ sơ đi phỏng vấn, vận dụng hết tất cả kiến thức cùng kinh nghiệm bấy lấu nay tích lũy để thực hiện bài phỏng vấn của mình. Lúc phỏng vấn tôi run lắm nhưng cố lấy hơi hít thở đều để lấy lại bình tĩnh vì đây là lần đầu tiên tôi được ngồi phỏng vấn trước hẳn 5 cán bộ: Giám đốc, phó giám đốc, quản lý, kĩ thuật và hành chính nhân sự. Rất nhiều câu hỏi được đưa ra từ thông tin cá nhân đến kinh nghiệm làm việc. Rồi có một bài test Tiếng Anh, tôi trả lời cũng không được mấy suôn sẻ nhưng cơ hội và may mắn đã mỉm cười với tôi khi tôi được nhận vào làm và cuộc đời tôi đã bắt đầu bước sang một trang mới từ đó…
Trần Trung Kiên
FPT IS - FPT IS FPS
Ý kiến
()