Chúng ta

FIS QA - tình yêu của tôi

Chủ nhật, 15/7/2018 | 20:00 GMT+7

Mới về FIS, tôi sốc văn hóa nặng. 

Cuộc đời tôi luôn có những bước ngoặt đầy bất ngờ, mà ở đó những ngã rẽ không định trước trước lại là những ngã quan trọng và quyết định. Làm nghề QA và về FIS là hai ngã rẽ đó.

Trước tôi làm Dev, Tester, rồi làm PM ở một công ty phần mềm nhỏ. Khi làm PM tôi luôn băn khoăn là chắc chắn nghề PM phải có các tool, các thông điệp, hay tính toán ở đâu đó sẽ báo trước cho mình các rủi ro, các việc cần chuẩn bị và mình biết được mình sẽ làm được 1 PM tốt, sẽ handle được dự án tốt hơn. Thế là tôi vào fsoft. Khi nghỉ ở công ty cũ tôi có hứa em đi học xong để giỏi rồi em về em làm. Nhưng chưa kịp về công ty ấy đã sập mất. Buồn!

Vào FSoft, tôi start lại làm Dev, nhìn thấy các bạn QA ở FSoft quát PM choe choét. Nhìn oách quá. Lại nghe con bạn cùng làm bảo: làm QA lên rank, lên lương nhanh lắm, vì cùng level với PM (hóa ra con này ko biết gì, thành ra tôi bị lừa), mà nó lại có đúng cái tôi đang muốn học: quy trình, chỉ tiêu, tính toán, các con số, các cách để cho thấy dự án đang ở trạng thái thế nào, cần cải thiện gì. Thế là tôi xin sang QA.

 Làm QA ở FSoft 2 năm, chồng tôi không chịu đựng được việc định kỳ tôi phải ở lại final inspection khuya, tôi chuyển việc và tình cờ sang FIS. Ngày phỏng vấn tôi vẫn nhớ chị hỏi tôi: “Theo em làm cách nào để dự án nhìn nhận value của QA”. Hồi đó, tôi thơ ngây trả lời “em không nghĩ ạ, em chỉ nghĩ làm cách nào tốt nhất và đóng góp được nhiều nhất cho dự án thôi”. Thế là vào FIS làm.

Mới về FIS, tôi sốc văn hóa nặng. Mọi thứ độ chuyên nghiệp bị tụt từ hạng 5 xuống hạng 2. Nặng đến nỗi mà tôi cãi nhau loạn xạ với cả làng: cấp máy tính cũng cáu, nâng cấp Ram cũng cáu, thủ tục checkin cũng cáu.

Khi làm việc tôi lại sốc văn hóa tập 2, tôi còn mail thẳng lên lãnh đạo để claim về việc: PM không đủ qualify làm PM, không biết làm plan, không quan tâm chất lượng sản phẩm...

Rồi ở lại lâu hơn tôi lại shock văn hóa tập 3, nhưng lần này thì khác hẳn. Những người mà tôi cáu, tôi cãi nhau, cả anh PM mà tôi claim, mọi người không ai giận tôi cả. Cả bạn sếp của tôi (khi mới vào tôi kkhông biết nó là sếp quản lý trực tiếp mình, nên ngồi cũng lại cãi nhau một chặp, chứ biết nó là sếp chắc cũng phải kiêng nể vài phần), cũng khoogn giận, vẫn đánh giá đúng giá trị công việc. Khi có bạn con bị ốm phải nằm viện cả một tháng trời, phải nghỉ ở nhà chăm con, không sếp nào hỏi: em định cover công việc khi em nghỉ thế nào, em nghỉ một tháng ảnh hưởng ra sao. Mọi người chia nhau việc của bạn đó, từ sếp đến nhân viên, để bạn toàn tâm toàn ý chăm con, mà không hề bị cắt lương nhé.

Tôi nhận thấy cái TÌNH, nhận được cái TÌNH.

Cái TÌNH ấy vẫn duy trì cho đến tận ngày hôm nay, mỗi khi tôi có những việc buồn hay stress, tôi chỉ cần về ban, ngồi ăn cơm chung, nói ba câu chuyện, tôi lại vui trở lại. Tôi luôn biết có một nơi để mình về.

a1-2594-1531399743.jpg

Cùng dắt đàn dắt lũ đi học.

a3-6917-1531399743.jpg

Kỷ niệm 13/9.

Lê Thị Vân Anh

FPT IS

Ý kiến

()