Tổng Bí thư Tô Lâm từng nhấn mạnh rằng các trường học nên mời những người giỏi nhất đến chia sẻ kiến thức và kinh nghiệm với học sinh để nâng cao chất lượng giáo dục. Ở Trường Hy vọng, chúng tôi đã chứng minh rằng việc học không chỉ là trên bục giảng, mà còn là những trải nghiệm thực tế, sống động và đầy cảm xúc. Những người đến với Hy vọng không chỉ truyền kiến thức, mà còn truyền cảm hứng, tình yêu thương và những bài học về cuộc sống.
Trong nhiều năm qua, học trò Hy vọng đã được trải nghiệm một cách học độc đáo, mà chúng tôi gọi là những “bài học từ trái tim”.
Chú Hiếu PC là một trong những “thầy giáo siêu nhân” của Hy vọng. Năm nào chú cũng có hẹn với các em ít nhất một lần, để kể những câu chuyện về hành trình cá nhân: bước nhỏ để đi bước lớn, kiên trì với con đường mình chọn, biết chia sẻ điều mình giỏi và biết cho đi nơi cần thiết. Những bài học ấy không chỉ là kiến thức mà còn là những giá trị sống thiết thực, được các em ghi nhớ và áp dụng trong cuộc sống hàng ngày.
Nhạc sĩ Lưu Hà An, mà các em trìu mến gọi là “bác giáo An”, lại mang đến cho các em tình yêu với âm nhạc. Bác kiên trì, bền bỉ dạy từng nốt nhạc, từng phím đàn, chờ đợi ngày các em có thể biểu diễn lưu loát. Một bà giáo khác, cô Kim Hạnh – “bà giáo chuyện ma”, luôn lồng ghép bao câu chuyện đời, chuyện thế giới mang đến kể với Hy vọng.
Những nghệ sĩ, vận động viên, ca sĩ cũng trở thành người thầy đặc biệt ở Hy vọng. Khi ước mơ được hát rap của các em được hiện thực hóa khi anh Đen Vâu đến với các em, bằng sự chân thành, chia sẻ về nghề, về đời, về ước mơ và sự kiên cường. Cô Bống – Hồng Nhung kể về tuổi thơ, những năm tháng học trò sôi nổi, truyền cho các em cảm nhận về sự yêu thương thông qua hành động, sự kiên nhẫn và lắng nghe. Các em còn được tiếp xúc với ca sĩ Tùng Dương, trồng cây xoài và hát cùng các em; ca sĩ Obito, biên tập ước mơ của các em thành phim; anh Kai Đinh chia sẻ về khát vọng và hành trình trở thành chính mình. Những trải nghiệm này không chỉ giúp các em học kỹ năng mà còn nuôi dưỡng ước mơ, khát vọng và lòng kiên cường.
Một người thầy khác, anh Trương Gia Bình, đi khắp thế giới, gặp gỡ các nhân vật tầm cỡ và là niềm tự hào Việt Nam trên bản đồ CNTT. Nhưng khi đến Hy vọng, anh giản dị cùng các em chơi các trò chơi dân gian: bắn bi, ô ăn quan, cướp cờ, nhảy dây. Qua mỗi trò chơi, anh kể về ước mơ, về tình bạn và trao phần thưởng cho cả bên thắng, bên thua bằng những món quà nhỏ, giản dị. Với các em, bài học về công nghệ, về cuộc đời, về tình yêu thương chưa bao giờ gần gũi đến thế.
Còn thầy Đỗ Cao Bảo kể về hành trình làm nên FPT, về tình yêu thương, sự hợp tác và kiên trì; chị Trương Thanh Thanh, luôn mang đến những ý tưởng sáng tạo, những câu chuyện độc đáo và cả những dự án đầu tư cho Hopers thử sức, nuôi dưỡng khả năng sáng tạo và tinh thần dám làm, dám thử.
Ở Hy vọng, bài học còn đến từ cuộc sống thường nhật và những nghề nghiệp đa dạng. Cô Trịnh Thu Hồng dạy cách quản lý tài chính, chi tiêu hợp lý; cô Trần Thu Hà kể về hành trình Hy vọng, về việc cho đi và sự sẻ chia. Những trải nghiệm ấy, dù nhỏ bé, đều góp phần lấp đầy ký ức các em bằng bài học thực tế, niềm vui và trải nghiệm sống.
Phương pháp “nhồi cọc” tại Hy vọng chính là cách chúng tôi lấp đầy tâm trí các em bằng kiến thức và trải nghiệm. Mỗi thầy cô, mỗi khách mời đều mang đến những giá trị đặc biệt.
Những thầy cô lặng lẽ, khắp nơi trên thế giới, hàng năm vẫn đều đặn mở lớp học, gieo những giá trị yêu thương, thiện lành. Họ dạy các em cách yêu thương bản thân, sống tử tế và biết sẻ chia. Ở Hy vọng, mỗi người thầy, người cô đều là một mảnh ghép, tạo nên bức tranh đa dạng về kiến thức, kỹ năng và tình cảm, giúp Hopers lớn lên trong môi trường giàu trải nghiệm.
Những trải nghiệm ấy, cùng với những người thầy đặc biệt, đã tạo nên một môi trường giáo dục không giống bất kỳ nơi nào khác. Tình thương chính là sức mạnh phi thường, để mỗi Hopers phát triển mạnh mẽ, tự tin, và học được những bài học cuộc sống mà không sách vở nào dạy được.
Hoàng Quốc Quyền
Ý kiến
()