FPT: sôi nổi và đa sắc màu
Tôi học Đại học Kinh tế Quốc dân Hà Nội. Năm thứ 2, tự mình mò mẫm vào trường Đại học FPT khi ấy còn ở số 8 Tôn Thất Thuyết, để nộp hồ sơ thi tuyển vào trường. Tại đây tôi đã thấy một môi trường mới mẻ khác biệt hẳn với những gì tôi đã thấy ở ngôi trường mình đang học.
Người đầu tiên tôi tiếp xúc là một tư vấn tuyển sinh, chị nhận hồ sơ thi tuyển vào trường Đại học FPT và tôi cảm thấy chị cũng là một người bình thường như những nhân viên Bưu điện, nhưng có cái khác là khi bước vào đây, sự náo nhiệt của con người, của các sinh viên, tôi cảm thấy ai cũng đang làm việc rất nghiêm túc trách nhiệm và hoàn toàn vui vẻ. Nhưng rồi cho đến khi tôi tốt nghiệp ĐH Kinh tế quốc dân, tôi mới có cơ hội đến với FPT.
Nội tâm sâu sắc
Người thứ 2 tôi biết là chị họ và chính chị đã giới thiệu cho tôi biết có vị trí tuyển dụng phù hợp. Tôi rất yêu quý chị vì chị hiền, cẩn thận, chu đáo, nhẹ nhàng, chị là người sống khá nội tâm. Khi biết chị làm FPT tôi thấy lạ lắm, và nhận thấy sự đa dạng về con người ở FPT khi cũng có những người như chị, không phô trương, không nói nhiều, làm ra làm, cẩn trọng trong lời nói. Và cũng có nghĩa là FPT không chỉ có những người sôi nổi, hòa đồng cũng có những con người nội tâm sâu sắc.
Nhẹ nhàng thấu hiểu
Người thứ 3 tôi tiếp xúc là 1 chị rất vui tính - cũng là người đầu tiên phỏng vấn tôi. Tôi bắt đầu bước vào phòng và đối diện với 2 anh - lúc đó nhìn mặt bắt hình dong là dân IT, các anh cũng rất nhanh gọn khi đưa câu hỏi, nhưng có vẻ chỉ có tính chất công việc, tôi không nghĩ là tôi đã tiếp xúc với con người thật của anh, mọi thứ cảm nhận về anh ấy khá cứng nhắc. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn, dễ chịu hơn khi chị - người con gái duy nhất trong phòng cất tiếng. Chị hỏi về tâm tư của tôi, những gì tôi đã trải qua nhiều hơn, cảm thấy chị là người hiểu tâm tư của con người (chứ không chỉ riêng tôi) nên chị đã khiến cuộc nói chuyện của tôi đỡ căng thẳng. Tôi bắt đầu bộc lộ mình thoải mái hơn, và tôi đã nhen lên 1 niềm vui rằng, ở FPT cũng có những người thấu hiểu người khác như chị.
Mẫu mực
Người thứ 4 tôi tiếp xúc là 2 anh chị, giờ đã thành đôi và có 2 nhóc. Anh chị phỏng vấn tôi cùng lúc, nhưng chỉ có anh nói, còn chị như là một người góp ý, lúc ý đã thấy tình cảm của 2 anh chị có sự thấu hiểu rồi, khoảng 1 năm sau thì anh chị thành đôi. Cảm nhận ngay khi nói chuyện đã thấy anh rất tâm lý, anh cũng thấu hiểu, và chia sẻ rất thật, mặc dù anh không chia sẻ về anh mà về công việc, nhưng những gì anh miêu tả rất thực tế, thể hiện anh là người thầy tốt, diễn đạt rất dễ nắm bắt. Tôi mừng vui thay nếu được làm việc với anh, và anh đã là Sếp tôi trong suốt dự án đầu tiên. Hoàn toàn rất hài lòng về anh, khi anh tận tình chỉ bảo về nội quy, phân công công việc rõ ràng, rất tạo điều kiện làm việc cho mấy đứa em không có máy tính còn hối "nhanh tay đi nhận không là hết suất". Anh đã rất hết lòng vì các đàn em, tạo niềm vui cho chúng nó, khi cả bọn còn ngại ngùng dè dặt, trong quán Karaoke, anh đứng lên hát với tinh thần vui - không hay vẫn hát mê say. Trong đêm đi nghỉ mát, kéo nhau ra biển hóng gió, anh quản trò cho cả lũ chơi cướp cờ trên cát, bỗng 1 chị bị ngã - chẳng đau nhưng khóc tu tu vì ngại - thế là anh buông câu: "Thế mà đã khóc, con gái gì mà, thôi đi hát ko chơi nữa nhá.." Anh đùa như một người anh cả, dỗ dành đứa em út, đầy uy quyền, cũng đầy tình cảm. Tôi cảm thấy nơi mình làm như là một "tổ ấm tình thương" với những người anh, người chị lớn, đi triển khai xa nhà mà có những anh chị cả mẫu mực thật là quý báu.
Cạ vàng
Theo thứ tự tôi sẽ nói về một người chị cả nữa, nhưng tiện thể xin xen lời cho một người - chị mà khóc tu tu ở đoạn trên. Chị ấy lớn hơn tôi 1 tuổi nhưng tính thì cũng trẻ con như tôi, hai chị em nói chuyện hợp nhau có lẽ vì cả 2 đều khô khan và tính trẻ con, ah lại còn đang đều độc thân, mấy lần cứ bảo sao không yêu người này người kia, toàn lắc đầu với một loạt lý do: !!! @@@ ### $$$ - đại loại là không lừa được.
Tính chị thật thà, giống tôi, 2 chị em như có sự đồng quan điểm, đồng cảm, nên dễ nói chuyện, có một người để thoải mái chia sẻ không sợ chỉ trích không sợ một điều gì cả, thật may mắn, có người tưởng rằng 2 chị em này có tình cảm với nhau, bảo có thì sợ hiểu nhầm, bảo không phải thì chật lất. Hai người quý mến nhau, và đối xử tốt với nhau, hay giúp đỡ và hỏi han những chuyện mà chẳng có ai để nói. Kiếm được 1 người bạn như thế ở công ty, lại thường xuyên làm việc với nhau, vậy như vớ được vàng. Bạn cứ có một người bạn như thế mà xem.
Giờ nói về chị cả, chị không phải lớn tuổi nhất trong các chị em biết, nhưng chị có những chia sẻ rất quý báu, như người chị trong nhà bảo ban thằng em, không phán xét, rất thẳng thắn, không vòng vo, rất ngắn gọn, chị rất thấu hiểu không chỉ riêng em mà có lẽ là tất cả mọi người, có điều chị chỉ tâm sự với một số người không phải tất cả. Có lẽ hợp nhau là một cái duyên, và may mắn mới gặp được cái duyên của mình ở công ty.
Ngắn gọn về chị đó là: Nhẹ nhàng, từ tốn, lắng nghe, thấu hiểu, rõ ràng, phản hồi chân thật. Cách quan tâm của chị rất khác, vì thế tôi coi chị như chị cả trong các chị của mình. Cũng có lẽ một phần trong chị có phẩm chất của một nhà giáo, chị tốt nghiệp Sư phạm khoa Tin học.
Dự án đầu tiên trôi qua, những anh chị tôi gặp còn rất nhiều, mỗi người đều có những phẩm chất tốt đẹp, có chị rất đanh đá nhưng thẳng tính - luôn chân thật và mạnh mẽ. Có chị rất nhẹ nhàng, ăn nói khiêm nhường, dễ nghe dễ thuyết phục. Có anh rất lầm lỳ, nhưng khẳng khái - ngắn gọn, dứt khoát. Có anh, chị rất vui vẻ hay tếu táo, mọi người thấy vui vẻ cười đùa.
Lãnh đạo: người quản gia
TABMIS - dự án đầu tiên tôi trải qua với nhiều dư vị. Chưa thưởng thức hết thì lại được đón nhận dư vị mới, tôi chuyển dự án, cũng là chuyển trung tâm, tôi đến với Oracle. Có một người mà tôi chưa nói tới ở dự án TABMIS đó là cựu Giám đốc dự án (giờ anh đã chuyển công tác). Tôi biết anh không nhiều vì thường anh cười hiền khi gặp gỡ, trên bàn tiệc thì uống uống và cạn ly, cũng có dịp tôi được nghe anh kể truyện đời, một đêm hè sóng biển rì rào, anh em quây quần bên bàn rượu, dưới chân là cát trắng. Tại vì.. lại là rượu và lúc đó có chút ưu tư nên tôi rời bàn sớm, không nghe hết chuyện của anh. Nhưng chút đó cũng đủ để tôi thấy anh là người gần gũi, đó là giây phút tôi thấy sự "không khoảng cách" giữa sếp và nhân viên ở FPT - mà người ta hay nhắc đến. Nhớ tới anh ở đoạn này, vì anh như một người quản gia, mà khi đi qua nhiều dự án tôi mới nhận thấy anh chính là người mà tôi nể phục nhất cả về Tâm lẫn Tài.
Dự án thứ tại tại trung tâm mới Oracle - đây là một bước ngoặt. Tôi bắt đầu gặp những người anh, người chị, những đồng nghiệp mới, tôi đã thích cái mới, và cả những con người mới nơi đây. Ngày đầu lạ lẫm, tôi được Phó giám đốc trung tâm và anh Quản trị dự án gặp gỡ, trao đổi về công việc mới. Sẽ suôn sẻ nếu như vẫn theo một lối mòn ở TABMIS, nhận việc, tìm hiểu hệ thống, tìm hiểu quy trình, được thuyết trình, thế là "đi khách". Nhưng có chút khác, tôi ở đây không phải là "tư vấn triển khai" nữa, sẽ không còn đi khách - đi triển khai cho khách hàng. Tôi là người vận chuyển, bê dữ liệu từ hệ thống cũ sang hệ thống mới, đặc biệt ở chỗ chưa có một quy trình nào cả, và chúng tôi - những người mới sang sẽ tự xây dựng quy trình. Một thử thách và tôi bắt đầu thích vì nó mới toanh.
Người thương thuyết
Một anh béo trông thật dễ thương, anh ấy là Phó GĐ Trung tâm Oracle lúc bấy giờ. Thoạt nhìn tôi thấy anh thật dễ chịu, vui vẻ, có vẻ như anh ấy có tầm một người lãnh đạo ở mức vĩ mô, nên nói rất chung chung, cái riêng rẽ nhất ấy là sắp đặt chúng tôi vào vị trí nào, đào tạo user, triển khai dự án, hay thiết lập hệ thống. Anh cho chúng tôi biết vị trí mình ở đâu trong dự án. Anh không khiến tôi thấy yên tâm, vì anh hay nói nhanh, vì thế tôi lại phải nghe nhanh, nghĩ nhanh, khác với cách nghe các lãnh đạo khác, nghe và vẫn có thời gian suy ngẫm, còn anh cứ phải nói nhanh và luôn những gì vừa nghĩ đến, hơi bất an, vì nó không an toàn, nói chuyện với lãnh đạo mà hở mồm là rơi răng có ngày - lúc ấy tôi nghĩ vậy, nhưng anh giục cứ giục, tôi cứ nghĩ rồi phản hồi từ từ, có phiên họp anh thấy tôi nghĩ lâu nên stop luôn, chuyển sang người khác, cho tôi nói cuối cùng luôn.
Tôi cảm thấy áp lực từ anh, vì thế tôi luôn rất thoải mái làm việc nếu không có anh cứ đi đi lại lại xung quanh. Anh đến là mang theo một luồng áp lực đáng kể, khiến tôi bị phân tâm, phải để ý xem ảnh đang lườm gì mình, có đang lướt web không, tắt ngay, anh đến là nói là hỏi, khiến đang nghĩ về cái gì đó cũng chuyển hướng nghĩ về công việc. Anh biết cách thúc đẩy chúng tôi, và đôi khi cái áp lực anh làm khiến người ta xì trét nhưng nói chung là tốt, anh cũng hiểu điều đó, khi nói chuyện với 1 ai căng thẳng anh gạt ngay và anh đi hút thuốc hoặc nói chuyện khác. Anh quản lý được cả cảm xúc của dự án, để cân bằng mọi người, tôi rất quý anh ở điểm này, anh như một người thương thuyết - vừa giải quyết vừa hòa giải.
Tài dẫn dắt
Nói đến béo thì không thể không nhắc tới 1 anh cao to, đập chai, ăn nói dễ thương đáng sợ, ảnh mà nói thì thôi rồi, độ chém gió vung trời, sai thành đúng, có thành chẳng có. Anh thể hiện tầm nhìn rất cao, rất hiểu biết, rất sắc sảo, anh nghĩ nhanh, nói nhanh, nhưng không áp đặt, anh đưa ra vấn đề và luôn hỏi lại người nghe: có đúng không, trước cái câu: Anh nghĩ rằng thế này. Anh dẫn dắt chúng tôi viết quy trình "Chuyển đổi số liệu", mà lạ à nha, hình như anh chẳng biết rõ cách làm nó một chút tỉ mỉ.
Mấy thằng nghe anh hướng dẫn xong thấy mơ hồ, nhưng cứ bắt tay vào làm từng tí một, cái gì chung chung thì hỏi anh, còn chi tiết thì anh chỉ cho phải hỏi người nào khác. Tôi thích anh ở điểm này, biết từng mắt xích để gắn kết, biết tạo ra một dây chuyền, để cả dự án là một dây chuyền tự động. Anh hay chém gió và nói lấn át người khác nên anh thực sự là một chuyên gia dẫn dắt khách hàng, thích lên mây anh cũng tung lên được mà muốn vùi xuống đất cũng chôn được luôn. Cái tài của anh, tôi muốn học phải ngồi ở FPT dài dài.
Quản trị nội tâm
Quản trị dự án ở đây là người mà tôi rất bất ngờ, vì tôi không ngờ mình lại được gặp anh, trao đổi trực tiếp với anh công việc (dự án trước tôi làm chỉ có Leader làm việc này). Anh rất cụ thể, giao việc tận nơi, anh nắm rất rõ những gì sẽ phải làm trong dự án, và anh hiểu cần người thế nào trong vị trí ấy, anh hỏi từng đứa về năng lực, kinh nghiệm, cho quyền lựa chọn phần mình làm trong danh sách việc, phân công xong vẫn còn 1 đầu việc chưa biết giao cho ai, ai cũng không vội giao cho ai, anh để lại, điều đó khiến tôi thấy anh không áp đặt, tạo cho chúng tôi sự thoải mái lựa chọn và làm việc mình mong muốn. Đôi khi anh cũng bị sờ trét bởi khối lượng công việc anh làm quá nhiều, vừa nghiên cứu xử lý vấn đề, anh vừa phải phân bổ công việc hợp lý cho từng người. Tôi biết anh làm nhiều nên có gì cần hỏi tôi lựa lúc anh trông vui vẻ thư thái để hỏi. Tuy vây có lúc thấy anh căng thẳng, mà bí quá rồi tôi vẫn mang cái đống loằng ngoằng ra hỏi anh. Vì tôi chưa hiểu rõ vấn đề nên ngay việc đặt câu hỏi cũng không rõ ràng, nhiều lần tôi khiến anh phát cáu vì “chẳng hiểu mày muốn hỏi cái gì”. Qua đó tôi dần dần biết cách đặt câu hỏi để anh dễ đưa ra câu trả lời.
Anh là dân kinh tế nhưng rất giỏi lập trình và tôi cũng học được chút ít ở anh về cách xử lý dữ liệu trên database. Bên cạnh anh luôn có người đồng nghiệp cũng là người bạn đời, hay an ủi anh mỗi khi anh xì trét, không biết có phải vì thế mà anh sống rất tình cảm với chúng tôi các đồng nghiệp – đàn em của anh không nữa, nhưng anh quả thực như một người anh trai, quan tâm tới các em nhiều lắm, làm đêm hôm thấy các em mệt là giục các em về nghỉ ngơi. Cái quan trọng nhất là tôi nhận thấy tình cảm ấy của anh rất thực lòng.
“Mỗi người trong cuộc đời đều là một định mệnh cần phải hoàn thành”
Có 2 con người ở đây tôi nghĩ là đặc biệt với nội công thâm hậu. Một là anh GĐ Trung tâm, hai là chị tổng hội trung tâm Oracle. Ở chỗ, anh ấy thì nhỏ con nhưng gánh 1 lúc 2 trung tâm Oracle và ETS, còn chị kia thì là con gái nhưng cả về sức lực lẫn tinh thần đều như con trai. Ấn tượng đầu tiên của tôi về chị tổng hội là khi chị thay bình nước, không cần nhờ 1 anh nào hết, chị cũng bóc vỏ nắp, rồi bê ngược cái bình lên như kiểu vật sumo, ôm ngang hông bình, nhấc bổng lên, để nó quay nửa vòng, nắp bình chúi xuống đất, chuẩn bị đặt vào đúng chỗ, không may lúc ấy bị trượt tay, tôi định ra giúp thì trong nháy mắt chị lên gối, đỡ cái bình không bị tuột ra – lúc ấy tôi đã thầm nghĩ quả là thâm hậu. Chị sau này cũng kiêm luôn là tổng hợi cả 2 trung tâm Oracle và ETS. Dù cá tính mạnh mẽ nhưng chị vẫn chu đáo, tháo vát như ai, tất cả các việc vui chơi, tiệc tùng, hội họp, liên hoan trong trung tâm chị đều lo tất, thi thoảng chị kêu mấy anh em phụ giúp vài việc lặt vặt. Và dù sao chị cũng là con gái nên cũng có mít ướt, động vào chị một là ăn đòn 2 là nghe chị khóc. Tôi lúc đầu có phần sợ chị nhưng càng sống với chị càng thấy chị rất tình cảm, và có một điều tôi thích nhất ở blog của chị đó là entry: “Mỗi người trong cuộc đời đều là một định mệnh cần phải hoàn thành”. Tôi thấm thía điều đó, và càng yêu quý chị hơn, chị cũng là một định mệnh với em.
Có Tầm
Nói về anh Giám đốc, ban đầu tôi không ấn tượng về việc anh giữ cương vị Giám đốc cả 2 trung tâm, bởi lúc đầu vào tôi không biết. Điều tôi ấn tượng là cách anh làm việc, rất nhã nhặn, rất bình tĩnh, không ồn ào, rất từ tốn, việc nhanh vẫn phải nhanh, việc gấp phải gấp, nhưng cái cách anh xử lý trong mọi tình huống đều ở tâm trạng thư thái, điềm tĩnh mà kỹ lưỡng, rõ ràng. Anh khiến tôi cảm nhận thấy sự bình an, anh cũng khá giản dị và sở thích đội mũ trong nhà chẳng nắng chẳng mưa khi xưa là điều tôi đặc biệt thích thú, trông anh rất vô tư và yêu đời mặc dù tuổi đời cũng là cao nhất nhì trung tâm.
Đến với trung tâm Oracle tôi còn có nhiều kỷ niệm vui với mọi người, khi tôi cùng 1 bạn nữ đồng nghiệp dựng vở nhạc kịch “Mắt nai cha cha cha” trong đêm Noel. Đó là điều bất ngờ, tôi không ngờ lại được gặp cô bạn cùng ý tưởng diễn xuất với mình,thực sự thấy vui khi gặp bạn diễn ăn ý với mình.
Sau đó tôi lại được điều chuyển đi dự án khác, tôi gặp nhiều người hơn, càng gặp gỡ tôi càng thấy con người ở FPT thật nhiều sắc màu. Mỗi người có một vẻ đẹp riêng đem lại những giá trị tích cực khác nhau. Tôi cũng muốn viết nhiều hơn về mọi người, tôi sẽ viết nhưng có thể là ở chủ đề khác, hoặc sẽ là ở trong blog của tôi, với tôi mỗi con người mang lại một giá trị khác nhau cho công ty FIS ERP nói riêng, FPT nói chung.
Tôi mong rằng, ai cũng nhận thấy giá trị tốt đẹp của người khác, không chỉ nhận ra mà còn khơi dậy những phẩm chất đẹp ấy trong mỗi người, để con người FPT, con người FIS, con người ERP sẽ gắn bó hơn, hiểu nhau hơn, yêu thương nhau nhiều hơn, cái sức mạnh tập thể ấy sẽ khiến cho chúng ta vững trãi hơn rất nhiều trong cộng đồng, và mỗi con người vững vàng hơn rất nhiều trong tập thể.
-Chun Chun-
Nguyễn Trung Anh
FPT IS - FPT IS ERP HN
Ý kiến
()