Chúng ta

Chúng tôi đã bên nhau những ngày tháng đó

Thứ hai, 29/11/2021 | 14:23 GMT+7

Những hồi ức sống động về tháng năm "khởi nghiệp" cùng FBeauty của Đoàn Thị Thanh Thuận (FPT Retail).

Hai năm qua, đó là khoảng thời gian không chỉ tôi mà tôi nghĩ toàn thế giới này không thể quên nhưng cũng không bao giờ muốn trải qua nữa - 2 năm đỉnh cao của đại dịch Covid, của những tiếng kêu than khó khăn, của cái chết và của suy sụp của kinh tế...

Tháng 12/2019 công ty chúng tôi start up dự án Mỹ phẩm mang tên Fbeauty. Trong vòng 20 ngày chúng tôi mở liên tiếp 3 cửa hàng trong Hà Nội với tinh thần quyết tâm cao nhất và cũng đặt vào đó với biết bao kỳ vọng và mong ước Fbeauty sẽ vươn lên là chuỗi mỹ phẩm chính hãng hàng đầu Việt Nam - Điều mà chúng tôi đã làm được với FPT Shop.

Khi vừa đi vào khai trương và hoạt động chưa được bao lâu thì covid ập đến như 1 cơn vũ bão đổ xuống cành chồi non yếu nớt và mỏng manh như chúng tôi. Nhưng với tinh thần cao nhất, với sự đồng tâm, đồng lòng và quyết chiến chúng tôi - những người đồng đội của team khởi nghiệp dự án Fbeauty ngày đó không hề run rẩy hay chán nản mà thay vào đó là nhiệt huyết vùng lên quyết tâm xây dựng và nuôi dưỡng đứa con bé bỏng mới ra đời mang tên Fbeauty phải thật lớn mạnh.

Khi đối mặt với covid, những nền kinh tế lớn đều chao đảo huống chi với một dự án vừa mới thai nghén ra đời như chúng tôi. Áp lực gấp đôi, sức làm việc cũng phải tăng lên gấp đôi, gấp ba rồi cả những suy nghĩ ngổn ngang là tiếp tục hay từ bỏ vì thật sự lúc đó bản thân tôi và đồng đội cũng rất mệt mỏi. Doanh số có vài triệu 1 ngày/shop trong khi đó đè nặng lên chúng tôi là tiền nhà, chi phí duy trì hoạt động, tiền lương nhân viên.... mọi thứ gần như sợi chỉ mong manh mà dường như chỉ cần 1 con gió nhẹ thổi qua cũng làm đứt phăng tất cả. Nhưng bản lĩnh những con người nhà F không cho phép chúng tôi được phép dừng lại, không cho phép chúng tôi gục ngã và bỏ cuộc. Người đứng đầu lãnh đạo chúng tôi ngày đó là chị Trịnh Hoa Giang (người phụ nữ được mệnh danh là người đàn bà mở đất/shop) đã truyền lửa cho tôi và đồng đội của tôi cái nhiệt làm việc và sự máu lửa để kiên trì bước qua khó khăn mà không hề nao núng hay chán nản.

Chúng tôi lao vào làm như những con thiêu thân. Đóng cửa thì chúng tôi bán online, bán hội nhóm, vào từng gruop trường học, từng nhóm sinh viên, từng chợ online để giới thiệu và tiếp thị sản phẩm. Chúng cân nhặt từng đơn hàng nhỏ lẻ từ 10k/ sản phẩm để bán và giao đến khách hàng mà ko mảy may thấy mệt miễn sao có khách - chốt đơn - ra bill là vui rồi. Nhớ có lần đóng cửa toàn thành phố mà khách cần mua hàng, tôi cùng nhân viên đi ship hàng mà trời mưa gió kèm theo cái lạnh rét tê tái khiến người chúng tôi run rẩy vừa đi vừa sợ gặp chốt kiểm tra, chúng tôi đi vòng vèo cung đường miễn sao tránh chốt và hàng phải được giao đến khách nhanh nhất. Giao hàng xong là mừng rơi nước mắt nhưng nghĩ đến việc vượt qua được thời gian này là đứa con tinh thần Fbeauty của chúng tôi trưởng thành là chúng tôi quên hết mệt mỏi và ấm ức.

Tôi cũng không quên được những lần chúng tôi đi workshop gian hàng ở các công ty thành viên, đi bán dạo quanh các sảnh ra vào để miễn sao phủ rộng được thương hiệu Fbeauty đến tất cả mọi người. Dù trưa nắng 40 độ hay giá rét lạnh tê tái 10 độ thì tôi cùng đồng đội của mình cũng vẫn hừng hực hăng say đóng hàng - vận chuyển hàng và bán hàng với suy nghĩ còn thở còn làm - còn là người nhà F còn cống hiến...

Nhưng dù có kiên cường tâm lý, vững tin sức mạnh đồng đội thế nào thì những khó khăn mà covid mang đến cũng khiến tôi và động đội đều có lúc chững lại đến nhói lòng. " Chị ơi - em còn con nhỏ, sữa cho bé hết rồi mà em sợ công ty cắt giảm nhân sự " câu nói của bé nhân viên làm tôi bất giác giật mình, đúng là không thể tránh khỏi việc cắt giảm nhân sự vì mọi thứ dường như đang quá tải quá rồi. Một người mẹ mất việc vậy em bé kia sẽ thế nào chứ, bạn ấy lại một mình nuôi con. Tôi cũng chẳng thể kiềm lòng được nữa khi một bé nhân viên cũng tâm sự " bọn em đi thuê nhà, bố mẹ cũng không dư giả dịch thế này chúng e khổ càng khổ, chỉ mong không mất việc và vẫn được lương để duy trì cuộc sống mà thôi " . Những câu nói đó như cứa vào lòng người làm quản lý như tôi, cảm giác bất lực đến nghẹt thở. Thương cho các em nhân viên của mình nhìn lại tôi cũng lo cho cả mình. Tôi cũng còn con nhỏ, con tôi mới hơn 1 tuổi thôi, tôi cũng nợ mua nhà trả góp, tôi cũng có mẹ già ở cùng... những điều này vốn dĩ rất bình thường cho đến khi dịch kéo đến làm chao đảo tất cả và kiến mọi thứ thật sự khó khăn đến nghẹt thở. 

Lấy lại tinh thần, tôi động viên và vực lại tinh thần làm việc của mọi người và tiếp tục cùng đồng đội của tôi chiến đấu qua những tháng ngày khó khăn đó với niềm tin còn đồng đội bên nhau là còn cố gắng. Còn được cơ hội để cố gắng là còn sự phát triển đi lên. Khó khăn rèn tình thần, tinh thần tạo sức mạnh. Cứ như vậy chúng tôi cùng nắm tay nhau bước qua quãng thời gian đó. Quãng thời gian mà chúng tôi cùng làm, cùng chơi, cùng rơi nước mắt và cùng cười khi chúng tôi cùng bên nhau.

Thời gian cứ thế trôi, rồi dịch đợt 1, đợt 2, đợt 3.... cứ đến rồi đi.... chúng tôi vẫn cố gắng như ngày đầu tiên nhưng sức người có hạn và đôi khi cuộc sống này cần sự may mắn. Nhưng dự án đó của công ty chúng tôi có tất cả mọi thứ từ sức mạnh tinh thần đồng đội, sự đoàn kết nỗ lực, máu nhiệt huyết và cả niềm đam mê nhưng thời thế, thế thời chúng tôi gần như sự may mắn đã không mỉm cười với chúng tôi và đứa con thơ Fbeauty...

" Hôm nay, Biết tin chỗ làm cũ chính thức đóng cửa, cảm giác buồn vu vơ quay về. Một năm gắn bó là thời gian không nhiều, nhưng cũng có đủ kỷ niệm vui buồn, mọi cung bậc cảm xúc, nơi mà đã quen được người đáng quen, đáng nhớ. Nơi đã dạy và học được rất nhiều thứ về công việc và bản lĩnh, nơi mà cho tôi cảm nhận được ý nghĩa câu nói " Muốn đi nhanh thì đi một mình - muốn đi xa thì đi cùng nhau " .

Tôi nhớ cùng đồng đội những ngày full ca cả ngày, nhớ những lần báo cáo 12g đêm, nhớ khoảng thời gian stress cực độ, nhớ kỷ niệm cùng các bé nhân viên, bạn bè, những cuộc họp giao ban sáng thứ 2, nhớ cả những ngày mở shop làm đến 3g sáng để kịp khai trương....Giờ đây tất cả chỉ còn là kỷ niệm, khi nhắc lại chỉ còn là chuyện xưa, người cũ "

Giờ ngồi đây viết những dòng này, cảm xúc và kỷ niệm của những ngày tháng đó - nơi mà tôi có những người sếp, người anh, người chị và những người đồng đội. Chị Giang, anh Lân, chị Hà, anh Giang... và các bạn nhân viên, giờ đây mỗi chúng tôi ai cũng đều có công việc, một con đường đi mới của riêng mình nhưng với tôi, tất cả mọi người là một phần ký ức đẹp mà dòng thời gian có trôi đi, lớp bụi thời gian có phủ mờ tất cả thì tôi cũng không bao giờ tôi quên. Cảm ơn vì đã bên nhau, cảm ơn vì đã đến và đã đi cùng với tôi trên một đoạn đường. Cảm ơn vì đã từng là đồng đội của nhau.

Cảm ơn về tất cả.

Còn tôi, vẫn ở đây, vẫn luôn là người nhà F – bán lẻ, và bên tôi vẫn luôn có những người đồng đội cùng tôi sát cánh và tiếp tục cố gắng, phấn đấu và gắn bó với ngôi nhà chung FRT đầy tình yêu và sự thương mến

                                                                                               Hà Nội 25/11/2021

Đoàn Thị Thanh Thuận

Ý kiến

()