Chúng ta

Nhớ nhà

Thứ bảy, 19/3/2016 | 09:50 GMT+7

Trong xuân về, như thế lại càng vui. Xuân đã đến, dạt dào một nỗi nhớ. Nỗi nhớ quê, của những người nơi xa. 

Bình minh đến, báo hiệu một ngày mới

Nắng chan hòa, soi sáng khắp trần gian

Tiếng chim hót, rộn ràng trong nắng sớm

Giọt sương mai chiếu long lanh trên cành

Cánh bướm trắng, lượm vòng bên hoa dại

Gió xuân về, thổi mát cõi lòng ta.
 

Bao phiền muộn của cuộc đời bay hết

Những u buồn, bỗng chốc đã vụt tan

Và lòng ta, vui mừng như hoa nở

Đón xuân về, khắp đất nước tươi vui.


Có bóng dáng, những người con xa xứ

Do cuộc đời, phải cất bước đi xa

Có tiếng khóc của trẻ con nức khoảng

Cha mẹ về, sưởi ấm lại tình thương

Anh chị em, xa bao ngày bao tháng

Cha mẹ nào mà lại chẳng ngóng trông

Bóng con yêu thấp thoáng nơi đầu ngõ

Dáng thân quen đã khắc mãi trong tim

Còn bếp lữa, đã hồng lên và ấm

Vui trong nhà, đông đủ còn gì hơn

Bữa cơm nghèo có dưa cà và mắm

Vẫn thấy ngon vì được ở bên nhau

Tết đoàn viên. Ảnh: S.T.

Tết đoàn viên. Ảnh: S.T.

Và xuân đến, cũng báo hiệu mùa cưới

Của những người đang sống trong tình yêu

Đã yêu nhau qua mấy mùa lúa chín

Tình nồng nàn như rượu ủ lên men

Và cùng nhau đắp xây một hạnh phúc

Trong xuân về như thế lại càng vui.
 

Xuân đã đến dạt dào một nỗi nhớ

Nỗi nhớ quê của những người nơi xa

Vì cuộc sống hay là gì nghĩa vụ

Mà xuân này, họ không về thăm quê

Không cùng cha uống tách trà, ly rượu

Không kính mẹ một lời chúc an khang

Sống tha hương cầu thực nơi xứ người

Và xuân đến, nỗi nhớ tràn lên mắt.
 

Buồn làm sao, ôi nỗi nhớ quê hương

Ở nơi đây xứ người đất lạ

Họ cũng đón xuân về như quê ta

Cũng bánh, cũng hoa, trà và rượu

Khác một điều là không phải quê ta.
 

Xuân đã đến mà ta không về được

Với gia đình, bên mái ấm thương yêu

Mẹ ơi mẹ ơi con đang khóc

Nỗi nhớ quê, nhớ cha mẹ kính yêu

Bạn bè hàng xóm về đông đủ

Nhà mình vẫn thiếu vắng bóng con

Mẹ ơi mẹ, con đây không về được

Xin cha mẹ đừng buồn vì thiếu con.
 

Vì cuộc sống và hoàn cảnh nghèo khó

Tết xứ người, con có vui gì đâu

Con cũng biết, con buồn bao nhiêu đấy

Cũng đâu bằng cha mẹ buồn cho con

Con cũng biết gia đình là như thế

Thiếu một người thì đâu gọi là vui.
 

Đâu còn đêm ba mươi ngồi nấu bánh

Con ngồi bên nghe mẹ kể chuyện đời

Đâu còn sáng mùng Một con chúc Tết

Con mời cha uống cạn ly trà

Cha mẹ ơi, xin cha mẹ đừng buồn

Bởi cuộc sống xô đẩy chưa về được

Cho hẹn lại ngày Tết năm sau

Và lúc đó sẽ về vui bên mẹ

Ở bên cha nghe tâm sự đôi điều

Anh chị em lại vui trong nước mắt

Cảnh gia đình xum họp còn gì hơn

Như cánh én lượn bầu trời êm ả

Và bướm trắng vẫn đùa quanh hoa dại

Tiếng chim kia lại líu lo trên cành

Làn gió mát báo hiệu mùa xuân mới.

Trần Linh

OpenNet, Campuchia

Ý kiến

()