7 giờ 30 sáng, một ngày như mọi ngày, tôi đứng nép trong hiên tòa nhà FPT Cầu Giấy đợi xe buýt. Sáng nay trời mưa nhẹ. Những hạt mưa rải sương trên từng nóc nhà, con phố. Những chiếc xe láng bóng, kính dính mưa lấm tấm dính, vội vàng lao đi như tránh cơn mưa xuân long lanh kèm cái rét ngọt ngào của thủ đô. Hạt mưa xuân nhẹ như sương, như gió bay bay, phất phơ rồi nghịch ngợm sà vào suối tóc mềm làm cô bạn đồng nghiệp xinh xắn, dễ thương hơn bội phần.
7 giờ 45 xe từ từ chuyển bánh. Bạn bè xung quanh người đeo tai nghe rồi thả hồn vào giai điệu ngọt ngào nào đó. Người tranh thủ chợp mắt lấy sức cho một ngày làm việc năng động phía trước, riêng tôi miên man suy nghĩ về F-Ville 2 – mái nhà thứ 2 thân thương mà tôi hằng yêu mến.
3 tháng trước, đơn vị tôi nhận tin sét đánh: chuyển xuống F-Ville 2. Bao nhiêu câu hỏi hiện ra trong đầu. Xuống đó phải đi xe bus mà ngày nào dậy muộn nhỡ xe tính sao? Hôm nào OT muộn quá hết xe làm thế nào? Chẳng may đang làm việc mà nhà có chuyện muốn xin về cũng chẳng được. Mà tại sao phải xuống F-Ville 2 cơ chứ? Tại sao không phải đơn vị khác mà là đơn vị mình? Hàng trăm câu hỏi với mớ ngổn ngang làm tôi lo lắng, rối bời tâm can.
Ấy thế mà mọi việc đều xong. Vài tuần đi xuống Hòa Lạc, tôi quen dần và thích nghi nhanh chóng với nơi đây. Chỉ mất tầm 40 phút ngồi trên xe bus, F-Ville 2 hiện ra đẹp như một bức tranh thủy mặc. Nhìn từ xa F-Ville 2 được bao phủ bởi một màu xanh ngát của thảo mộc, tô điểm lên đó cơ man là màu vàng hoa cúc, màu đỏ hoa phượng, phớt hồng hoa giấy.
F-Ville nơi tôi làm việc được mệnh danh là nơi ôm ấp “hồn cốt Hà Nội xưa”! Những đường nét kiến trúc được thiết kế cách điệu một cách uyển chuyển dựa trên hình ảnh cầu Long Biên, phố cổ Hà Nội, hồ Gươm, cầu Thê Húc, hay các đặc trưng của kiến trúc Pháp cổ trong lòng Hà Nội…F-Ville 2 như mang hình dáng của một thiếu nữ Hà thành xinh đẹp, thanh lịch trong tà áo dài trắng mướt. Xung quanh F-Ville là những hàng cỏ quanh co, mềm mại như bức rèm nhung nơi trướng phủ. Xa xa là đồi nhân tạo, là hồ nước biếc, là những hàng tre xanh tươi vươn mình uy dũng như từng ngày, từng giờ âm thầm phòng vệ giai nhân ấy. Cảnh sắc hài hòa, trong lành, sâu lắng như lọt vào chốn chân – thiện – mĩ.
Tôi vốn là người ghét sự ồn ào, đông đúc nơi phố thị, thích sự thanh bình, yên ả chốn thôn quê. Làm việc ở F-Ville 2, tôi như tìm về nguồn cội, tìm lại được khung trời thơ mộng tuổi ấu thơ. Những chiều lập trình căng thẳng, tôi thường lặng lẽ ra ngoài hiên hóng gió. Tôi chọn một góc riêng rồi bình thản phóng tầm mắt ra xa…xa xa…là khói bếp lam chiều trong nắng tà rực rỡ, là cánh chim trời lúc vút bay theo gió ngàn bát ngát, khi lững lờ, nhẹ trôi cùng áng mấy hồng! Lâu lâu thoảng nghe trong gió mùi rơm mới đốt đồng thơm ngào ngạt mà thấy lòng thanh thản, nhẹ nhàng…bất giác…lại thấy tràn đầy khí thế, tràn trề nhiệt huyết để tiếp tục nỗ lực, cống hiến, kiên định với con đường software development mà mình đã chọn.
Từ khi xuống F-Ville 2, tôi thấy mình thơ hơn, nhẹ nhàng hơn. Còn gì thú vị bằng ngồi trong căn phòng họp mới tinh, hiện đại, vừa uống tách cà phê thơm ngát, vừa bàn bạc về giải pháp cho dự án mới, vừa được thưởng ngoạn cảnh hoàng hôn rực rỡ vì 4 mặt F-Ville 2 đều là kính trong suốt? Hình ảnh ấy đẹp và thơ mộng như một giấc mơ nửa đêm về sáng. Cái cảm giác đang làm việc đấy – mà như du lịch, đâu dễ gì có được nếu ngồi ở tòa nhà khác – nơi chốn thị thành đầy rẫy bon chen, đất chật, người đông, nhà cao tầng san sát…
Chiều muộn, trước khi về tôi thường thong dong thả bước với cô bạn thân trên thảm cỏ F-Ville 2 bao quang hồ cá. Trời tối dần, sương nhẹ buông quyện với ánh đèn vàng nhạt nhòa hắt xuống đường càng làm cho bóng bạn thêm mơ hồ, huyền ảo. Dưới ánh đèn đường nhẹ nhàng heo hắt, gió lạnh lùa qua mái tóc, giọng bạn tôi nhẹ nhàng thủ thỉ những câu tâm tình, để trút mọi muộn phiền sau một ngày làm việc mệt nhọc. Ngày nào cũng thế, khi xe chuyển bánh về lại nội thành, bạn thường nhìn mãi theo bóng F-Ville 2 xa xa dần trong màn sương đêm long lanh. Tự nhiên thấy bạn chẳng những xinh, mà còn tình dễ sợ! Bạn tôi cười – tươi tắn, hồn nhiên và nhẹ nhàng như một cơn gió thoảng…
Bùi Quang Hiếu
FPT Software
Ý kiến
()