Điều khác biệt ở FPT nói chung và FSC nói riêng, có lẽ là điều mà nhân viên nào cũng có thể cảm nhận. Đó chính là sự sẻ chia, cảm thông và giúp đỡ lẫn nhau. Nếu có ai hỏi tôi, ở FPT có phái đi sếp không, nịnh sếp không, tôi có thể tự hào mà nói rằng, chúng tôi chẳng bao giờ có điều đó, nhưng ngược lại thì có J. Ở đây, quản lý coi chúng tôi như những người bạn, tết tặng quà, gửi tiền mừng tuổi; chuyện vui cùng nhau chúc mừng, chuyện buồn cùng nhau sẻ chia. Hiếm có nơi nào bạn có thể tự hào như vậy.
Ở FPT còn có nhiều điều mà nơi khác không thể có, đó là những bữa cơm chị em tranh nhau quay đồ, tranh giành ghế ngồi, cãi nhau ỏm tỏi vì những chuyện chính trị vĩ mô xa xôi nào đó, chủ đề mẹ chồng nàng dâu, abc đủ thứ trên đời… Những câu chuyện khiến chúng tôi bớt đi phần nào căng thẳng sau những giờ làm việc bên máy tính, những câu chuyện khiến cho bữa cơm ấm áp, thân tình hơn bao giờ, là gia vị không thể thiếu của một ngày làm việc. Không có khoảng cách, không có tuổi tác, mọi người cùng rôm rả cười nói, bàn tán.
Có những thời điểm FSC đứng trước khó khăn, nhiều khi tôi tự hỏi, điều gì khiến mình yêu nơi này thế, và có lẽ không chỉ riêng tôi, mọi người đều có thể tìm ra câu trả lời dễ dàng, đó chính là tình thân. Vui vẻ mỗi sáng thức dậy, vui vẻ mỗi buối chiều về, dù cơm áo gạo tiền còn đè nặng lên vai mỗi người, nhưng thiết nghĩ, tiền nhiều cũng để làm gì, sự sung sướng, vui vẻ mới là đáng trân quý.
Nguyễn Thị Yến Hoa
Synnex FPT
Ý kiến
()