Trong đợt thi trạng vừa qua, với đề bài: “Bạn hãy hoạch định chính sách của FPT trong giai đoạn mới toàn cầu hóa”, thí sinh Trần Thu Hải, Fsoft, đã viết những dòng bức xúc:“Chỉ xin đặt mình vào vị trí một con ếch nhỏ ngồi ở đáy giếng... Với con ếch đó, đánh giá thật là khó khăn. Vì vậy, lãnh đạo (hay là con ếch khác) ngồi ở vị trí cao hơn cần phải có sự đánh giá để nói cho đồng loại phía dưới biết thay vì những hô hào chung chung như đồng đội, thủ lĩnh trẻ...
.....Các lãnh đạo luôn nói là mình lúc nào cũng phấn đấu nhưng họ đang hài lòng tự mãn với cái mà họ đã làm là văn hóa FPT, tự mãn rằng cái văn hóa đó là chất keo gắn kết con người FPT, nhưng dường như lớp keo cũ kỹ đó chỉ gắng kết tầng lớp trên chứ không bôi đủ cho cái nền phía dưới”
Bài viết cảnh tỉnh về bệnh hình thức, sự yếu kém trong truyền thông nội bộ ở FPT nói chung và Fsoft nói riêng, rất đáng để các lãnh đạo tham khảo. Tôi đặc biệt thích hình tượng con ếch ở dưới đáy và trên miệng giếng.
Sau khi được phép của bạn Thu Hải, tôi tự đặt mình vào vị trí giả tưởng của một thí sinhdựa vào ý của Hải mà luận như sau:
Công ty FPT như một cái giếng, sau 18 năm đã trở nên sâu hun hút. Em là một con ếch ở đáy giếng, xung quanh tối đen, ẩm ướt. Xung quanh là vô số những con ếch khác hoặc thậm chí là nhái bén mới đứt đuôi con nòng nọc. Các anh lãnh đạo ra đề bài này cũng là những con ếch, nhưng sau nhiều năm khó nhọc đã leo lên đến miệng giếng. Với những con ếch ở đáy giếng, bầu trời toàn cầu hóa chỉ bé bằng một cái vung, lại bị che lỗ chỗ bởi mông của những con ếch đang ngồi trên đó. Trái lại, với những con ếch đang ở trên miệng, bầu trời mở ra bao la làm cho chúng hết sức phấn khích. Khi trời mù, mây sà xuống thấp, bọn chúng tưởng đâu rằng chỉ cần nhảy một phát là lên được đến trời. Khi trời đẹp, xanh cao thẳm như hôm nay, chúng thường bị kích thích kêu lên Oạp oạp ầm ĩ.
Hồi em mới rơi xuống giếng, mỗi khi nghe tiếng Oạp từ trên vọng xuống là cả đáy giếng lại loạn lên.
Lần đầu tiên Oạp: Đồng đội. Cả bọn đua nhau hồi ức: đồng đội là gì, có phải lúc dìu nhau chạy trốn miệng cá dữ khi còn nòng nọc? Hay là lúc chia nhau một bông mướp vàng? Đây đó tiếng thút thít của mấy em ếch đa cảm nhớ các bạn chẳng may không qua khỏi lưỡi câu. Thỉnh thoảng lại thấy có đám quận lấy nhau như Koala. Nước mắt đầm đìa, đáy giếng vốn đã ẩm ướt lại càng ẩm ướt!
Lần thứ hai Oạp: Thủ lĩnh trẻ. Cả bọn lại râm ran: thủ lĩnh trẻ là ai, có phải là ta không? Nếu không phải thì ta là ai? Là thủ lĩnh già, hay chuẩn bị cho đi xào lăn? Người đi qua giếng ắt nghe thấy bản hòa ca ầm ĩ đó, không thể không khen bọn ếch ở cái giếng này, thật là đoàn kết, ộp oạp thật vui tai.
Đợi mãi, cũng không thấy con ếch nào từ phía trên rơi xuống để mà hỏi thăm, để mà làm trọng tài phân xử. Với những con ếch ở đáy giếng, xung quan vẫn ẩm ướt, vẫn tối!
Gần đây, trời đẹp, các ếch trên cao càng oạp nhiều. Oạp: WeGUC, Oạp: Đại học Dream of Innovation, Oạp: Lên sàn. Oạp: Toàn cầu hóa làn sóng thứ hai. Mãi quen tai, rồi cũng chẳng nghe nữa.
Đề bài muốn em hoạch định chính sách cho các con ếch ở trên miệng giếng, thật quá đánh đố. Chỉ xin được tâm sự: ếch muốn sống được và muốn là ếch thì phải ở chỗ ẩm ướt, tối tăm. Chót leo lên miệng giếng khô thì xin lột xác thành chim bay cao, chứ cứ ngồi oạp oạp nhiều, chẳng may có con diều hâu lượn qua nghe thấy thì toi đời.
Nói thế chứ em cũng rất muốn lên miệng giếng.Hãy đừng oạp oạp nữa và thả xuống cho em một cái dây. Em sẽ hóa thân thành đại bàng tung cánh khắp nơi, chỉ khi nào mỏi cánh mới quay về kể lại cho đồng loại cũ phía dướivề vũ trụ bao la của một Thế giới phẳng.
Ý kiến
()