"Người Việt Nam sẽ muôn đời khổ."
"Người Việt Nam làm việc độc lập thì tốt, nhưng nếu làm việc nhóm thì sẽ thua người Nhật."
Những câu nói trên tui vẫn đang chiêm nghiệm suốt 6 năm làm việc tại FSoft.
Chuyện kể rằng:
Nhiều lúc bông đùa rằng tôi là người "FSofter thuần chủng" giống như dòng dõi trong phim Harry Porter vậy. Vì tôi ra trường tới giờ chỉ làm việc tại FSoft HCM chưa từng va chạm với bất cứ môi trường nào khác, nhiều lúc đặt câu hỏi tại sao tôi chưa ra đi. Rất may tôi nhận ra rằng FSoft giờ không còn là một công ty nữa, nó đã là một xã hội thực thụ mà nếu ban biên tập của Cucumber phóng khoáng một tý, thì rất có thể sẽ giống như Kênh 14 vậy, có khối chuyện lá cải để đăng. Lúc ấy tôi nhận ra, ra đi hay không không quan trọng, quan trọng là phải vươn lên trong xã hội, trước tiên phải vươn lên trong xã hội thu nhỏ Fsoft này.
Chặn đường vươn lên hoặc ít ra là "xóa đói giảm nghèo" của tôi bắt đầu bằng một chuyến onsite bão táp. Ở nơi đất khách, team chung tôi thành lập với 6 người từ 4 bộ phận khác nhau, làm dự án trong 3 tháng. Trong đó có cả FHN, FHCM, FJP. Dự án dễ, nhưng team chúng tôi lại vỡ trận. Conflict lẫn nhau ngay trên đất khách. Dự án về đích với kết quả buồn. Lý do cũng cực kỳ đơn giản, ông nào cũng nghĩ mình tài giỏi.
Tôi về nước với ngổn ngang suy nghĩ, ko lẽ nhận xét vụ người Việt đoàn kết kém là thật sao. Linh nghiệm vậy sao. Tôi biết rằng nó không đúng hoàn toàn, người Việt biết về nó và đang cãi thiện từng ngày. Thế nên tôi đề ra một viewpoint trong phong cách quản trị của mình. "Đoàn kết là tiên quyết, việc của nhà quản trị là tạo điều kiện cho tình đoàn kết hình thành và nâng cao."
Trước mỗi chuyến onsite của các anh em khác, tôi đều dành time chia sẻ kinh nghiệm của tôi cho các anh em. Và luôn miệng dặn dò rằng: "Tao không biết mày là ai, nhưng qua đó phải xem nhau như anh em, chỉ cần phát sinh conflict trên đất khách mà ko giải quyết dc thì lập tức triệu hồi về, ko onsite gì nữa." "Tụi mày ko có sự lựa chọn nào ngoài việc nương tựa nhau mà sống." "Anh trông chờ vào những thành tích xuất phát từ sự đoàn kết hỗ trợ lẫn nhau hơn là những phút chói sáng của cá nhân". Tôi vẫn gọi những buổi này là những buổi làm công tác tư tưởng trước khi đi. Rất mừng là nó có vẻ hiệu nghiệm. Sang đấy ko chỉ họ xem nhau như anh em, mà tình đoàn kết ấy giúp họ kết thành 1 khối với khách hàng, khách hàng xem như anh em. Offshore cũng thế nhưng quyết liệt hơn.
Tôi tự cho mình là bận, ghét đi giải quyết conflict nhỏ nhặt trong dự án. Nên tôi đưa ra một số phương châm:
1. Phải bơi cùng nhau
2. Ai không bơi hoặc bơi chậm mà ko cố gắng thì kiên quyết luân chuyển (ko hợp chỗ này thì sẽ có chỗ khác phù hợp)
3. Bơi sai hướng cũng dc nhưng cũng phải bơi sai cùng nhau.
4. Các mầm móng conflict phải được giải quyết sớm. Tôi rất hay chọn giải pháp độc tài rằng, 2 bạn đều sai, tôi là người quyết. Conflict gì cứ việc kiếm tôi mà conflict.
Ý cuối này không hay lắm, nhưng tôi thích thế, tôi ko phải bác sỹ tâm lý mà có thể giải quyết conflict mà ko tổn thương ai.
Nguyen Dinh Vinh An
FPT Software - FSU2
Ý kiến
()