- Bryan, anh là người Mỹ đầu tiên tham gia "về nguồn" với những thành viên yêu lịch sử Việt Nam ở FPT. Chuyến đi với anh vui chứ?
- Chuyến đi thực sự đẹp và quyến rũ. Tôi rất vinh dự là người nước ngoài đầu tiên được tham dự chuyến đi như thế với những kẻ điên rồ ở FPT (inner craziness at FPT).
- Dường như chuyến đi còn quyến rũ hơn khi Bryan được một phụ nữ cùng đoàn sẵn sàng chia xẻ mọi thứ?
- Đúng vậy. Tôi dã không thể chịu đựng được trong những hoàn cảnh khủng khiếp (Harsh Conditions) như thế nếu như không có một người bạn đồng hành như HaiVT. Nhưng chúng tôi đã thống nhất sẽ không nói tới điều này sau chuyến đi. (cười)
-Lần đầu tiên anh đến nghĩa trang Trường Sơn, anh nghĩ thế nào khi đứng trước bạt ngàn ngôi mộ liệt sĩ VN đã hy sinh trong chiến tranh?
-Tôi đã từng đến thăm một vài nghĩa trang trước đó. Chúng luôn nhắc nhở tôi rằng cái giá của chiến tranh thực sự khủng khiếp. Một cách tự nhiên, những địa điểm như thế khiến cho mọi người phải nỗ lực làm tất cả những gì có thể để tránh chiến tranh (Seeing such a place naturally strengthens most people's resolve to be proactive and do everything possible to avoid war)
- Là người thích khám phá, anh đã đi qua khá nhiều miền quê Việt Nam trong hơn 1 năm qua. Cảm nhận của anh sau những chuyến đi đó?
-Việt Nam là một đất nước đẹp, đặc biệt là những vùng quê ở xa các thành phố lớn (vàcả những khu du lịch). Tôi mong muốn được khám phá nhiều hơn nữa, đặc biệt là nếu tôi có thể tự lái xe. Người Mỹ rất thích lái xe. Tôi không muốn bị coi là khuôn sáo nhưng tôi nghĩ tôi sẽ mua một chiếc Minsk.
-Và sau lưng anh, trên chiếc Minsk đó, sẽ là một người đồng hành tâm đầu ý hợp?
-Tôi nghĩ rằng, sẽ rất hấp dẫn nếu có một phụ nữ dám chạy xe Minsk. Điều đó cho thấy cô ấy rất tự tin, tự lập và quan trọng nhất là cô ấy biết phải bám chặt như thế nào (how to use a clutch).
- Nghe nói anh chuẩn bị rất kỹ cho những chuyến đi?
- Đúng thế, bạn nên nhớ mang theo bên mình Choc-O-Pies và Coca-Cola bởi 2 lý do: Vệ sinh và khẩu vị. Về vệ sinh, nhớ mang theo nước tinh khiết để rửa tay, Cipro để tránh bị ngộ độc thức ăn và Immodium để phòng ngừa mọi triệu chứng. Tôi không bao giờ ăn thứ gì nếu chưa được gọt rửa hoặc nấu chín và tránh tất cả những sản phẩm có sữa. Về khẩu vị, tôi thích ăn tôm tẩm bột với đậu phụ nhưng thịt chó và dạ dày luộc thì xin đừng đề cập tới (out of question).
- Đang là TGĐ của một công ty phần mềm ở California anh lại đến FPT để làm trưởng phòng công nghệ (Technology Management Group) gồm có 2 người của Fsoft. Tại sao vậy?
-Tôi thích những giai đoạn mới bắt đầu xây dựng (early-stage startups) và tôi đã điều hành công ty của mình ở Mỹ tới 3 năm. Đã đến lúc phải thay đổi. Tôi đến thăm Việt Nam vào một kỳ nghỉ và ý muốn được làm gì đó trên mảnh đất này bỗng nảy sinh. Sau khi đi thăm một số các công ty phần mềm ở Việt Nam, tôi quyết định làm việc cùng các bạn Fsoft. Tôi bị ấn tượng bởi FPT và tôi nghĩ FPT có thể là một mô hình tốt để cho tôi biết, làm thế nào xây dựng được một công ty tầm cỡ quốc tế ở Việt Nam.Tôi sẽ thành lập một công ty khác nhưng bây giờ tôi đang học được rất nhiều và đang được gặp rất nhiều người tuyệt vời. Hy vọng tôi cũng có thể đóng góp được chút gì đó cho Fsoft.
-Có nghĩa bây giờ đang là thời gian anh chuẩn bị cho công ty mới. Anh nghĩ mình có thể đóng góp được gì cho Fsoft?
-Hiện tại tôi chưa có kế hoạch cụ thể để xây dựng một công ty khác. Đối với Fsoft, tôi hy vọng Fsoft nhận được chứng chỉ CMM bậc 5, trong đó sẽ có một phần nhỏ của tôi.
- Anh có nhận xét gì về phong cách làm việc của người Fsoft so với những
thanh niên Mỹ?
-Thực sự Fsoft đã có được một đội ngũ nghiền máy tính (a bunch of computer geeks) và những kẻ nghiền máy tính thì đều giống nhau cho dù họ ở bất cứ nơi nào trên thế giới. Điểm khác nhau chủ yếu là người Fsoft thường ngáy sau bữa ăn trưa (nap after lunch), giống như giai điệu của những bài thánh ca của Nga và họ chỉ nặng khoảng bằng một nửa lập trình viên Mỹ. Tôi cũng không biết, liệu các yếu tố này có liên quan gì đến nhau không.-
-Nghe nói anh đã xin giảm lương chỉ để khỏi phải viết báo cáo hàng tuần. Lương không có ý nghĩa với anh hay anh thấy việc làm báo cáo là không cần thiết?
- Đó là sự khác biệt về tính cách của tôi: Bạn không thể trả cho tôi đủ để viết báo cáo. Kế hoạch kinh doanh, tuyệt! Slide giới thiệu, không vấn đề gì! Báo cáo, không bao giờ! Báo cáo là cần thiết nhưng với tôi đó là một công việc nặng nhọc. Còn về lương, tôi không cần, thậm chí tôi có thể trả cho Fsoft để được làm việc ở đây.
- Có lẽ không nên nói chuyện công việc nữa, chúng ta tán gẫu một chút nhé. Dường như anh có khá nhiều bạn gái Việt Nam, làm sao mà anh tìm được họ?
-Thông thường là thông qua các thông tin đại chúng, chẳng hạn như tờ báo này. Nếu có chị em nào quan tâm, xin gửi hình và thông tin về địa chỉ BPelz@fsoft.com.vn. Không nhất thiết phải biết nói tiếng Anh (cười).
Tôi thích gặp phụ nữ ở hầu như khắp mọi nơi. Địa điểm tôi cho là tồi tệ nhất cho việc gặp gỡ là sàn nhảy và hộp đêm, nơi mà phần lớn “dân Tây” hay lui tới. Tôi thích những nơi do bạn bè giới thiệu. Paris Deli gần Hanoi Opera vào lúc 10h thường có rất nhiều người mẫu (is packed with models)
-Và anh đã được giới thiệu với rất nhiều địa điểm, rất nhiều cô gái?
-Đúng vậy, tôi đã nhận được nhiều lời giới thiệu. Bạn có cô nào giới thiệu cho tôi không?
- Hầu hết nhữngngười nước ngoài đến Fsoft đều đã xây dựng gia đình với phụ nữ VN, liệu Bryan có định là một ngoại lệ?
- Vâng, tôi dự định là một ngoại lệ. Nhưng trong thực tế, tôi hoàn toàn có khả năng sẽ cưới một cô gái Việt Nam. Rất có khả năng đó sẽ là một phụ nữ Hà Nội (Hanoi women are the most convincing).Việc hẹn hò ở đây thực sự khác với ở Mỹ. Tuy tôi là người Mỹ nhưng lại rất thích văn hóa rất nhạy cảm của Việt nam. Thật khó để có thể làm cho mình thích nghi 100% với “văn hóa yêu” ở Việt Nam (Vietnamese style of dating). ở Mỹ, chúng tôi có thể gặp gỡ với nhiều người cùng một lúc, rất cởi mở. Tuy nhiên, tôi đã sẵn sàng để định cư ở Việt Nam và xây dựng một gia đình ở đây, cũng đã đến tuổi rồi. Với mục tiêu như vậy, tôi nghĩ, thật khó để tìm được một người vợ nào tốt hơn phụ nữ Việt Nam.
Ý kiến
()