Đúng chất FPT Trading, ngay từ trailer, họ đã úp mở một vở diễn đầy tính thời sự là việc thay TGĐ của tập đoàn trong thời gian vừa qua. Đến Hội diễn, tên tác phẩm “Tân tam cúc” đã được đổi thành “Cầm kỳ thi họa”, hay gọi tắt là “Cây khế”.
Dù đổi tên nhưng cốt truyện của FPT Trading vẫn không thay đổi. Sự tái xuất của Bình “Béo” (Nguyễn Thanh Bình, một trong Bát tiên của FPT) với khả năng viết kịch bản STCo nổi danh khắp FPT và đạo diễn Thọ “Vẩu” (Phạm Quang Thọ) cùng giọng đọc truyền cảm của Nguyễn Đức Long, giải Nhất Sao chổi 2011, là một yếu tố làm nên thành công của FPT Trading.
Tiết mục còn có sự đầu tư công phu, từ nhạc nền đến hình ảnh, trang phục đều hấp dẫn. Những lời thơ dẫn dắt câu chuyện hài hước, ý nghĩa đã giúp vở diễn gây ấn tượng mạnh với khán giả.
Cùng thưởng thức nhạc kịch “Cây khế” của FPT Trading:
Lời thơ trong vở nhạc kịch “Cây khế” do anh Nguyễn Thanh Bình (Bình "Béo", FPT Trading), một trong những Bát tiên nổi tiếng ở FPT sáng tác:
Ngày xưa xưa thật là xưa
Tính theo năm cũng đã vừa hai nhăm
Có anh nông dân tuổi băm
Ngày trồng rau sạch, tối nằm quay tay
Miệt mài mãi chẳng gặp may
Làm gì để thỏa chí trai vẫy vùng?
Sau khi suy nghĩ rất lung
Khế là giống anh chọn trồng thay rau
Cô thương, đừng hỏi tại sao
Tiền anh rủng rỉnh hầu bao mới tài
Anh nghĩ mình giỏi kém ai
Trồng thêm một đống mít xoài dừa cam
Rồi anh nổi hứng chơi chim
Cuộc đời những tưởng êm đềm trôi đi
Nhưng thế thì nói làm gì
Đã chẳng có chuyện đồn y như lời
Mít xoài bón mãi vẫn còi
Dừa cam tưới mãi vẫn đòi tưới thêm
Chim tuy tiếng hót vẫn êm
Chỉ ăn xong ị, kiếm tiền được đâu?
Mất tiền ai chẳng buồn rầu
Đuổi chim, chặt mít, việc đâu cần bàn
Mấy gốc khế thuở cơ hàn
Ít tưới bón, vẫn chưa tàn, may thay
Một hôm bỗng thèm ngủ ngày
Anh tọa luôn dưới gốc cây giữa vườn
Chửa tan giấc mộng hoàng lương
Một vật ươn ướt nó tương vào đầu
Giật mình tỉnh giấc chiêm bao
Lại nghe tiếng động rào rào ở trên
Anh liền ngước mắt nhìn lên
Hóa ra có một con chim phượng hoàng
Cứ như đang ở vườn hoang
Ăn khế mà chẳng hỏi han chủ vườn
Từ khi biết chuyện anh Vươn
Súng hoa cải anh cũng thường mang theo
Tính anh không thích nói nhiều
Giương súng định bắn thủng diều chim ra
Đạn bay tóe nở như hoa
Ai ngờ chẳng mất mảnh da chim nào
Lông chim cũng chẳng làm sao
Đầu chim thì vẫn vươn cao lên trời
Vẫn tìm quả chín để xơi
Anh nông dân bụng rối bời, tất nhiên
Không dọa được ắt phải xin
Chuyển thành kẻ yếu, anh liền kêu than
“Khế này một quả mấy ngàn
Chim ăn hết, tôi rõ ràng nhăn răng”
Chim rằng “Ăn quả trả vàng
Đi đâu mà thiệt, hoang mang làm gì
Đợi ta no, sẽ đưa đi
Giờ cứ ngồi đó làm bi thuốc lào
À quên chuẩn bị cái bao
Bao giờ bảo hẵng đeo vào, nhớ nghe?”
Sau khi đánh chén no nê
Chim nói: “Ta chở ngươi bay về phương nam
Nhớ ngồi cho thật vững vàng
Cài luôn cả khóa an toàn, đỡ rơi”
Cả hai lao vút lên trời
Bay liền một mạch không ngơi tý nào
Nhắm mắt, nghe gió ào ào
Anh nông dân chẳng biết bao lâu rồi
Khi nghe chim báo tới nơi
Nhìn ra trời đã tối rồi mới đen
Chim rằng thôi nghỉ một đêm
Ngày mai khỏe khoắn mới nên nhặt vàng
Anh nông dân mệt vãi hàng
Nên đồng ý với phượng hoàng, nghỉ thôi
Cả hai chọn một sườn đồi
Mang khế ra chén xong rồi lăn quay
Nằm mơ đang đến đoạn hay
Bỗng nghe tiếng hát vang đầy không gian
Cái gì mà đất phương nam
Ngựa ô, nước chảy, chàng nàng yêu nhau…
… Thế rồi đến sáng hôm sau
Chim đưa anh đến cù lao lấy vàng
Xong rồi lại chở về làng
Xin mấy quả khế rồi bùng đi luôn
Anh nông dân cũng chẳng buồn
Đóng một chiếc ghế để luôn giữa nhà
Ở trên đặt cục vàng ta
Xét xuất xứ gọi tên là Thành Nam
Có vàng anh bỗng hết chăm
Sáng uống rượu, tối vẫn nằm quay tay
Vườn khế để cỏ mọc đầy
Hết tiền, vàng sẵn, lại mài ra tiêu
Hơn một năm chứ chẳng nhiều
Vàng bán hết sạch, lại nghèo như xưa
Nhớ bài, một buổi giữa trưa
Anh ra gốc khế, nằm mơ phượng hoàng
Chợt nghe tiếng nói oang oang
“Nhà ngươi lại muốn nhặt vàng phải không?
Hãy đợi cho ta ăn xong
Lần này sẽ tới phương đông lấy vàng”
Chim thần đã nói là làm
Ăn xong liền chở anh sang ngôi đình
Ở ngay bên huyện Đông Anh
Lần này đi rất là nhanh vì gần
Tới nơi chim mới tần ngần
Bảo vàng dưới nước, phải cần tát ao
Tát ao thì có làm sao
Cởi ngay cái áo, anh lao vào làm…
… Thế rồi cũng lấy được vàng
Chim chở anh lộn về làng như xưa
Ăn nốt mấy quả khế thừa
Chẳng chào tạm biệt, phi bừa đi luôn
Anh nông dân cũng chẳng buồn
Lấy chiếc ghế cũ để luôn giữa nhà
Ở trên đặt cục vàng ta
Xét xuất xứ gọi tên là Đình Anh
Đoạn này nói cho nó nhanh
Chẳng khác đoạn trước thôi đành bỏ qua
Hết tiền anh bán cả nhà
Chuyển ra vườn khế, la cà đợi chim
Nói ra thì chẳng ai tin
Mất hơn tám tháng mà chim chẳng về
Thế rồi đến một trưa hè
Gió đông bỗng thổi tràn trề khắp nơi
Phượng hoàng lại đã về chơi
Đậu trên cành khế mà xơi ầm ầm
Xong rồi cất giọng hỏi thăm
“Lại hết vàng hả, mà nằm ở đây?”
Anh nông dân vội trình bày
Chim nghe cất tiếng thở dài bảo anh
“Quá tam ba bận, thôi đành
Giúp ngươi lần nữa, dứt tình ở đây
Không còn vàng nữa, lần này
Ta cho cục ngọc dùng thay cho vàng”
Anh nông dân hỏi phượng hoàng
“Lần này mình sẽ bay sang phương nào?
Xuống biển hay lên núi cao?
Mà chẳng cần biết, thôi nào, đi luôn”
Phượng hoàng cất giọng ôn tồn
“Ngọc nằm ngay ở sau lưng nhà ngươi”
Anh nông dân toét miệng cười
“Ở đây tìm ngọc, ngàn buổi không ra”
Chim cáu: “Cứ nghe lời ta
Lên quán dốc, gốc cây đa mà tìm
Nếu thấy hòn đá màu đen
Chịu khó đập vỡ, đương nhiên có quà”…
… Lấy được ngọc quý về nhà
Anh nghe chim dặn, tránh xa rượu chè
Chăm nom vườn khế xum xuê
Sáng ra nhổ cỏ, tối về bắt sâu
Mới được vài tháng, chưa lâu
Chuyện này chẳng biết về sau thế nào...
Clip: Thanh Tùng
Ý kiến
()