Chúng ta

‘Có áp lực mới biết khả năng của mình đến đâu’

Thứ hai, 7/10/2013 | 15:32 GMT+7

"Nhiều lúc tưởng chừng ‘hụt hơi’ vì chạy theo doanh số, rồi ngày nghỉ cuối tuần vẫn ngồi ôm máy tính để làm việc. Nhưng có áp lực, chúng ta mới biết khả năng thực sự như thế nào”, anh Trương Ngọc Lũy, FPT IS, chia sẻ.
> ‘Nữ tướng’ có tài mở đất

“Chân ướt chân ráo” gia nhập FPT vào khoảng năm 2006 với vị trí chuyên viên kinh doanh dự án, thời gian đầu mọi thứ với anh Trương Ngọc Lũy đều mới mẻ. Từ môi trường làm việc đến chuyên môn khiến anh chịu khá nhiều áp lực, phần vì chưa quen với việc kinh doanh dự án, phần vì chưa có khách hàng nên áp lực về doanh số rất lớn. 

Anh thường liên lạc qua điện thoại với các tổ chức, doanh nghiệp và sở ban ngành để tìm hiểu thông tin và nhu cầu mua sắm thiết bị tin học. Cách làm này hơi thủ công nên việc có được khách hàng ký hợp đồng là cả một quá trình gian nan và đòi hỏi sự kiên trì, bền bỉ.

Một buổi sáng giữa tháng 8/2006, anh nhận được cuộc điện thoại từ tổ chức phi chính phủ Room To Read nói rằng tổ chức đang chọn đối tác để thực hiện dự án phòng máy vi tính và phòng Lab tặng các trường tại khu vực miền Tây, Hà Nội và TP HCM. Anh như “mở cờ trong bụng” và lập tức xin khách hàng một cuộc hẹn.

Những buổi cà phê sau đó, anh cung cấp cho khách hàng đầy đủ tài liệu về FPT, tài liệu giới thiệu phòng Lab, phòng vi tính, báo giá… Sau đó, anh được giới thiệu với Ban giám đốc của tổ chức. Chớp thời cơ này, anh đề nghị được đưa khách hàng đi tham quan phòng Lab của một trường đại học ở TP HCM. Sau buổi tham quan, khách hàng đã đàm phán thương thảo hợp đồng ngay.

a

Trong công việc, anh luôn mong muốn được cống hiến sức mình cho FPT nhiều hơn nữa. Còn trong cuộc sống, niềm vui của anh là trở về mái ấm của mình sau một ngày làm việc. Ảnh: F.B.

Hợp đồng trị giá không quá lớn nhưng anh đã sung sướng cả mấy ngày sau vì đã kết nối thành công một khách hàng mới. Chính hợp đồng này đã giúp anh tự tin hơn trong những dự án sau này. “Tôi luôn tâm niệm làm việc gì cũng phải cố gắng hết sức mình và thật vui là may mắn đã mỉm cười với tôi”, anh Lũy bày tỏ.

Nhiều lần thấy anh tất bật với việc làm hồ sơ thầu, soạn thảo hợp đồng hay tiếp những cuộc điện thoại hối thúc hàng hóa của khách hàng nhưng vẫn thấy anh tươi cười và tập trung giải quyết tuần tự. Thế nên công việc được giải quyết gãy gọn, còn khách hàng được anh quan tâm, chăm sóc đến nỗi họ yêu quý anh như những người bạn.

Anh chị em trong công ty quý mến anh ở sự chân thành và thân thiện. Anh luôn nhiệt tình hỗ trợ và giúp đỡ đồng nghiệp. “Anh Lũy đối với tôi như một người anh rất chân thành, dễ chia sẻ khó khăn trong công việc và cuộc sống. Anh là người cần mẫn, thẳng thắn, trách nhiệm trong mọi việc và sống rất hòa đồng, gần gũi với mọi người”, anh Hoàng Minh Thạnh, Trung tâm Kinh doanh số 3 (BU3 - FPT IS Bank HCM), cho biết.

a

Anh Trương Ngọc Lũy (thứ 4 từ phải qua) trong một hoạt động vui chơi cùng với các đồng nghiệp. Ảnh: F.B.

“Lũy là một nhân viên kinh doanh chịu khó, cần mẫn, kỹ lưỡng, nhiệt tình, làm việc chủ động. Vì thế, tôi rất yên tâm khi giao nhiệm vụ chăm sóc khách hàng cũng như quản trị các hợp đồng lớn hay phức tạp cho cậu ấy”, anh Hồ Văn Triển, Trưởng BU 3, nói.

Trương Ngọc Lũy

Năm sinh: 1980

Thời gian gia nhập FPT: 2006

Đơn vị công tác: FPT IS Bank HCM

Thành tích: Cá nhân xuất sắc nhất tập đoàn năm 2012, Cá nhân xuất sắc FPT IS HCM trong nhiều năm

Tính cách: Hòa đồng, thân thiện, cởi mở

Trải qua 7 năm gắn bó với FPT, điều anh ấn tượng ở FPT chính là văn hoá, môi trường làm việc và tình cảm anh em, đồng nghiệp dành cho nhau. Theo anh, công việc áp lực nhưng bù lại là những phút giây thư giãn sôi nổi nhờ vào những hoạt động tập thể, phong trào văn hóa đoàn thể mà FPT tổ chức. Từ đó, giúp mọi người cân bằng được công việc và cuộc sống.

“FPT giống như một gia đình và các anh chị em ở đây giống như người trong một nhà vậy. Sự thân thiết, chân tình luôn khiến tôi ấm lòng. Tôi luôn tâm niệm FPT như gia đình thứ hai của mình”.

Trong công việc, anh luôn mong muốn được cống hiến sức mình cho FPT nhiều hơn nữa. Còn trong cuộc sống hằng ngày, niềm vui của anh là trở về mái ấm của mình, vui đùa cùng con, được nghe tiếng cười nắc nẻ và tiếng bập bẹ “ba ba” vô cùng đáng yêu của cô con gái nhỏ 14 tháng tuổi.

“Tôi có hai gia đình để mình vun vén yêu thương và gắn bó, hạnh phúc quá chừng rồi còn gì”, anh tâm sự.

Hà Dương - Tuyết Mai

Ý kiến

()