Chúng ta

Thu ướt

Thứ tư, 16/9/2015 | 11:15 GMT+7

Mùa thu ấy, mưa tràn trong giấc ngủ
Ướt mi buồn, ướt cả những vần thơ.

Buồn mênh mang khi thu vừa chạm đến
Nén mơ màng, vén nhặt chút tàn dư
Nỗi nhớ tràn đôi bờ cõi thực hư
Chút yêu dấu vương trái tim bé nhỏ.

mua-thu-1-8576-1442313336.jpg

Gió theo hoài chẳng giữ kịp chút hương. Ảnh: S.T.

Con đường ấy mưa tràn lên thềm cỏ
Ướt lối về, ướt cả những giấc mơ
Xa mất rồi, màu cỏ úa hoang sơ
Ôm đau xót, lê bước chân đường cũ.

Mùa thu ấy, mưa tràn trong giấc ngủ
Ướt mi buồn, ướt cả những vần thơ
Gió đượm sầu, đứng tựa cửa ngẩn ngơ
Treo trăng úa, khép bờ mi lạnh giá.

Thu đi rồi, thu đi xa, xa quá!
Gió theo hoài chẳng giữ kịp chút hương
Đất héo mòn, chỉ đọng những giọt sương
Trong đêm vắng, có vì sao vụt tắt.

Tử Quyên

Ý kiến

()