Chúng ta

Tạm biệt thiên thần

Thứ sáu, 3/8/2018 | 09:30 GMT+7

Trong khoảng thời gian 3 năm gắn bó với Công tác Công đoàn tại FPT Software Đà Nẵng tôi và chị NgocLTB (CTC.TOD.DN) - chủ tịch Công đoàn FPT Software Đà Nẵng, đã chứng kiến rất nhiều câu chuyện vô cùng xúc động của các anh, chị, em cán bộ nhân viên nơi đây. Một trong những hoàn cảnh để lại trong chúng tôi nhiều xúc động là hành trình điều trị bệnh tim của con gái vợ chồng anh AnTH1 khi bé vừa mới hơn 1 năm tuổi.

Đã từng khóc, từng cười với những nỗi đau và niềm hạnh phúc của Fsoftter. Đó là câu chuyện của những fsofter cùng người thân vượt lên hoàn cảnh, không đầu hàng bệnh tật, số phận. Ở đó luôn có Ban lãnh đạo Công ty, Tập thể Cán bộ nhân viên, Công đoàn Công ty và Quỹ vì cộng đồng chung tay đồng hành, sẻ chia. Mỗi hoàn cảnh đều lan tỏa những bài học về tình yêu, sự hi sinh, nghị lực phi thường vươn lên trong cuộc sống mà dù thời gian đi qua những ký ức đó vẫn còn đọng lại trong lòng mỗi người. 

Câu chuyện viết dưới đây tôi viết như là một lời tạm biệt với con gái bé nhỏ của vợ chồng anh AnTH1, để con đến miền bình an, nơi ấy con không còn chịu thêm nỗi đau thể xác nào nữa…

                     3576447820-6708-1531452710.jpg

Như một hạt nước mong manh, con đến cuộc đời này nhẹ nhàng trao tặng cho ba mẹ thiên chức thiêng liêng… Còn hạnh phúc nào ý nghĩa với cha mẹ hơn thế nữa

Cha mẹ mơ màng về một tương lai tươi sáng bên con… Về những bước chân xinh xinh trong lần đầu tiên con tập đi, về những ngón tay ngoan con vẫy gọi mẹ, về tiếng nói cười líu ríu bên cha… Những tưởng cuộc sống của cha mẹ sẽ rẽ sang trang mới, từ đây cha mẹ đã có con gái yên thương bên đời…

Nhưng một ngày kia, tin dữ bỗng chốc ập xuống gia đình… Bác sĩ cho cha mẹ biết con bị bệnh tim bẩm sinh, khi đó con gái bé nhỏ mới hơn 1 tháng tuổi.

Cha mẹ ngỡ ngàng không tin nổi điều đó là sự thật. Không thể tin vì cha mẹ đều là những người bình thường sao con có thể mắc bệnh nan y? Nhưng rồi cha mẹ phải tin, buộc phải tin… khi chứng kiến căn bệnh quái ác đang hoàng hành trên thân thể bé nhỏ của con. Nó giống như một hung thần hành hạ con tím tái mien man trong những cơn đau … Khiến con sợ hãi mỗi khi thức giấc… Cơ thể của con rung lên dưới mỗi mũi tiêm khi phải truyền một loại thuốc mới… Và cũng kể từ đó cuộc sống của con đồng hành với những đợt phẫu thuật, bệnh viện là nhà.

Nhiều đêm cha mẹ tự hỏi, sao người chịu đau không phải là cha, là mẹ mà lại là con – một sinh linh bé nhỏ mới ra đời. Con chưa kịp cảm nhận cuộc sống tươi đẹp này đã phải đối diện với những cơn đau.

Cha mẹ ước mình có thể nắm giữ thời gian để có thể chữa bệnh cho con, dù bao lâu cũng được. Cha mẹ ước có thể hiến một phần hoặc một bộ phận nào đó cho con, để con không phải chịu đau đớn nữa. Ước mong một phép màu xuất hiện níu con ở lại bên mẹ cha dù là mong manh…

Nhưng rồi con của cha mẹ đã tan ra… Con đã bay đi cùng đôi cánh thiện thần để sang một thế giới khác mà mãi mãi dù có đi suốt cuộc đời này cha mẹ cũng không thể nhìn thấy con… Không một ai có thể nhìn thấy con… Cũng chẳng có nỗi đau nào được quyền chạm vào con gái bé bỏng…

Nhưng con yêu ơi, nụ cười xinh của con vẫn sẽ mãi gửi lại trong tâm khảm cha mẹ, một nụ cười trong suốt như hạt sương mai…

Ngô Thị Hương Quế

FPT Software

Ý kiến

()