Có một buổi sớm nắng chứa chan
Em rực rỡ trong sắc áo cam “truyền thống” (*)
Ngước mắt lên “ngó lơ” khi thấy
Anh cũng đứng chờ xe (**) gần đấy, cạnh mình
Anh- lính mới ngày đầu ra quân
Chả nhẽ nghĩ kế “thả thính” em ngay nhỉ
“Giả vờ” hỏi thăm về công ty đi nhé
Để em “ thể hiện” mình và anh có cớ “ làm quen”
Hạ vẫn xanh tô hồng hoa giấy thắm
Anh ngại ngùng, khó nói lắm thay
Hàng phi lao rì rào lay gọi
Tóc mây mềm cuốn theo ánh mắt ai
“Này bé ơi, em làm rơi thẻ(***) này”
Hay anh cứ “giả dối” em như vậy nhỉ
Giá như em có phút giây “đãng trí’
Để anh trả lại… em cười… và thế mình nên duyên
Mùa thu sang hàng cây thay áo mới
Với hai ta vẫn chưa nói bắt đầu
Thương một người mà chưa dám thổ lộ
Ngu ngơ ngóng ai đợi xe mỗi ngày
Anh sợ rằng nhỡ nói ra
Em ghét anh mà không đi bớt ( bus) nữa
Sợ một ngày chuyến xe chỉ một nửa
Một nửa anh buồn, một nửa chống chếnh cô đơn
“Anh gì ơi, anh làm rơi thẻ này”
Chả có nhẽ… mình bỏ ba lô rồi mà nhỉ?
Bước ngập ngừng định đi, anh quay lại …
Má em ứng hồng khi chạm ánh mắt anh
Massda(****) mùa này xanh mát xanh
Như ánh mắt em lần đầu nhìn anh chiều hôm ấy
------------------
Chú giải:
“Áo cam (*) truyền thống”: Màu áo của tập đoàn
“Chờ xe” (**): Chờ xe bus Công ty
“Thẻ”(***): Thẻ từ của CBNV công ty khi đi làm
“Massda”: Điểm đợi xe tại FPT An Đồn, Khu công nghiệp Massda
Ngô Thị Hương Quế
FPT Software
Ý kiến
()