Vần thơ ấy giờ đã buồn như khóc
Đã không còn nói cái đẹp tình yêu
Người ta nói khi vui tất cả điều đẹp
Nhưng khi buồn thì ai biết ra sao
Thơ ngày ấy viết cho tình yêu đẹp
Thơ bây giờ thì buồn chẳng nên câu
Có phải là anh vẫn làm thơ
Thì vẫn nhớ vẫn thương người em gái
Dù gặp nhau ta nào hẹn trước
Đến thật nhanh rồi ra đi vội vàng
Như làn gió lững lờ và vô cảm
Làm mát tâm hồn, phút chốt lại qua mau
Chỉ còn lại nỗi buồn day dứt
Biết làm sao quên được hỡi em?
Rồi thời gian vẫn đi cùng năm tháng
Em bảo rằng tất cả sẽ qua mau
Nếu như thế, thời gian mà em nói
Là nạn nhân hay kẻ thù của anh
Bởi thời gian sẽ làm anh quên hết
Quên em yêu, quên kỷ niệm về nhau
Bởi thời gian là nạn nhân anh nói
Em đem ra để biện hộ cho mình
Cứ bảo là thời gian vẫn chưa đủ
Để hiểu nhau và thật sự yêu nhau
Nói như vậy, theo em thì là đúng
Vậy có nghĩa tình yêu anh là sai
Bởi anh yêu thời gian còn quá ngắn
Đối với em anh chưa đủ chân thành
À đúng rồi, chân thành không chưa đủ
Anh vẫn nghĩ là mình có cái sai
Sai ở đây, không phải là chân thành
Mà anh sai vì đời anh nghèo khó
Anh không tiền, không vật chất em ơi
Em thì phải đòi hỏi nhiều thứ khác
Anh thì làm sao đem được cho em
Và anh hiểu tình yêu là như thế
Không có tiền đâu nuôi được tình yêu
Yêu cần tình và tiền cùng lúc
Vậy mà anh lại chỉ có tình thôi
Và anh hiểu tình yêu là như thế
Đó cũng chính là thời gian của em
Thời gian ấy không phải đo tình cảm
Hay là những chân thành cho nhau
Thời gian ấy chỉ để đo vật chất
Hay món quà người ta tặng cho em
À em ơi, anh không buồn nữa
Vì tình yêu anh vẫn chưa hề sai
Anh không sai chỉ tại tiền không có
Ừ thì thôi, từ nay sẽ không yêu
Yêu làm chi cho tốn tiền tốn sức
Yêu chân thành thì lại tốn thời gian
Và như thế mỗi ngày anh vẫn viết
Anh viết thơ để anh nhớ một điều
Yêu không tiền thì tình yêu sẽ chết
Yêu vì tiền sẽ giết chết tình yêu
Và như thế mỗi ngày một bài thơ
Thơ không khóc, không buồn không vui nữa
Thơ anh viết để ghi một kỷ niệm .
Lúc anh yêu nhưng anh còn quá nghèo
Rồi sau này anh sẽ lại yêu nữa
Nhưng lúc ấy thì anh sẽ có tiền
Để không phải tự giết chết tình yêu
Chết một lần thì tình yêu đã khổ
Chết thêm lần, chắc anh phải chết theo
Nói thế thôi chứ làm sao mà chết
Anh chết rồi thì lấy ai làm thơ
Thì còn đâu một câu anh hay nói
“Mỗi một ngày anh viết một bài thơ ”
Không yêu không nhớ , không buồn nữa
Cố sống cho tốt đời sẽ vui
Rồi cũng sẽ có người yêu anh
Nhưng người đó là ai anh không biết
Rồi anh cũng sẽ có người yêu
Anh mong đó là tình yêu sau cuối
Vì anh chỉ muốn có một tình yêu
Một tình yêu thủy chung không gian dối
Một tình yêu sống mãi trọn đời
Trần Linh
OpenNet, Campuchia
Ý kiến
()