Có những đêm ta lạc vào trong khói thuốc
Gặm nhấm nỗi lòng ta chẳng thể chia phôi
Lặng lẽ từng đêm chỉ nghe ngoài kia tiếng dế thở dài
Mà bên tai còn lạc loài những tiếng của thời gian
Giết cõi lòng bằng câu nói miên man
Của ngày xưa em đã vội chôn kín
Ta nghe lại mà buồn thêm bịn rịn
Ngậm ngùi quay đi ta trách ai vô tình
Cái thủa bình minh khi tình yêu chớm nở
Những vội vàng trong khát vọng tình yêu
Đã không có chỗ cho cuộc sống vốn dĩ bề bộn
Mà bây giờ ta vẫn sống
Trong hơi thở trưởng thành ngậm ngụi
Đó cũng là lúc sát muối lòng vội vội quên đi
Tình nghĩa nay nơi đâu ta tìm đến
Ái ân nào ta vội bỏ mau quên
Có tha thứ cho sai lầm đời ai hay thường mắc
Hay ôm mãi theo thể xác già nua
Trái tim em hay ta đã chật hẹp
Chôn vùi mối tình trong hỗn độn hư không?
Lâm Giang
Ý kiến
()