Tiếng đàn tích tịch tình tang
Khuya về sầu bóng tình chàng tương tư
Trần đời thực thực hư hư
Còn bao nhiêu độ trầm tư kiếp người
Có tiếng khóc ngỡ như cười
Khi tròn lúc méo biển trời ngổn ngang
Thế gian bao sự lỡ làng
Công danh tình ái mơ màng si mê
Ta ngồi đây với tình em xứ Quảng
Thương nhớ nhiều ấp ủ dáng hình xưa
Nàng đi về qua bao chuyến đò đưa
Cho lữ khách đa tình trong nhung nhớ
Bến Cửa Đại những ngày đầu bỡ ngỡ
Bén duyên tình Chùa Cầu dệt mộng mơ
Nàng lỡ đi để ta mãi đợi chờ
Tình yêu nào cho lãng tử bơ vơ
Lâm Giang
Ý kiến
()