Miền Trung ơi sao mà thương quá!
Những nóc nhà trơ trọi giữa biển khơi
Tiếng người oán khóc giữa đời
Tang thương chết chóc không mời lại sang
Mới sáng đó cha đang chơi cùng con nhỏ
Đến chiều sang vợ kêu khóc oán than
Đứa con thơ co mình trong góc nhỏ
Người bố lạnh lùng mất hơi thở dương gian.
Những chú gà non ngơ ngẩn giữa đại ngàn
Dòng nước lũ cuốn trôi mẹ đi mất
Một nhành cây liệu giữ nổi chân gà?
Người dân nghèo dăm ba năm với đồng lúa.
Lũ tràn về cuốn sạch mất bát cơm
Con bò cái bụng đang mang chửa
Nước lũ vô tình nhấn chết cả mẹ con
Khi người ta vẫn vô tình tranh hơn thua trong bàn nhậu
Khi đâu đó có người vẫn tranh thủ shopping
Thì miền Trung vẫn đang từng ngày đương đầu với lũ
Đến bao giờ nỗi khốn khổ này tan?
>> 'Tôi gọi về nhà liên tục, thuê bao không liên lạc được'
Trúc Ly
Ý kiến
()