Những đứa trẻ đong đưa trên tay mẹ
Không tiếng khóc òa
Không giọng hát ầu ơ
Em lặng lẽ chìm vào đêm
Bên góc đường
Nguời qua kẻ lại nhìn em ngủ
Một dấu lặng nặng nề giữa chốn phồn hoa.
Bao nguời,
Bao nguời vẫn đi qua
Còn em nằm đó
Lặng yên trong vòng tay mẹ...
***
Một nón lá cũ sầu
Một chiếc mũ buồn đâu
Mẹ gục xuống bên dòng nguời xuôi ngược
Mong chút thương tình ru giấc đứa con thơ
Buồi ơi lạc điệu ầu ơ.
Sầu vương muôn nẻo đợi chờ trăm năm.
***
Em vẫn nằm đó
Trong vòng tay mẹ
Duới nón lá nghiêng sầu
Em không cuời
Em không khóc
Em chỉ buồn theo giấc ngủ miên man
Cuộc đời bao nỗi lầm than
Nguời sinh ra có được làm người đâu
Em ngủ giấc ngủ thật sâu
Để mẹ ngồi đó ru sầu nhân gian...
***
Những đứa trẻ ngủ ngày như em đó
Ngủ giữa tiếng ồn ào
Ngủ giữa thế gian!
Trúc Ly
Ý kiến
()