Khi đất nước còn xiềng xích, gông cườm
Mồ hôi đượm trên cánh đồng rặng cỏ
Nỗi vất vả chẳng phải tỏ riêng ai.
Với bố tôi, câu chuyện tuổi mười hai
Trải thật dài trên con đường đến lớp
Với ngôi trường đơn sơ mái tranh lợp,
Với sân vườn xanh rợp những bóng cây.
Tôi cũng từng có một "tuổi mười hai"
Cũng rạng ngời tựa ánh nắng buổi mai
Cũng trẻ nít, cũng ngây và cũng dại
Cũng mãi là miền nhớ khó phai phôi...
Tuổi mười hai trong ký ức của tôi
Từng gói gọn trong nắm xôi be bé
Trước cổng trường mẹ thường hay dúi khẽ
Âu yếm dặn: "Ăn rồi học con nghe!".
Tuổi mười hai là những buổi trưa hè
Bố đèo về trên con xe đã cũ
Nắng hanh vàng, hàng cây xanh lá rũ
Bóng mát phủ che lối bố con qua.
Tuổi mười hai làm bạn cùng báo Hoa
Tâm sự hòa trên từng trang giấy mới
Mỗi thứ Hai là mong ngóng, trông đợi
Ôm báo về, lòng phơi phới xốn xang.
Tuổi mười hai là những chiều lang thang
Cùng chúng bạn tung tăng đi khắp chốn
Đó đây nghe tiếng ve kêu vang rộn,
Tiếng nói cười khuấy nhộn khoảng trời xuân.
Mà năm tháng cứ thế rồi chuyển luân
Tôi bâng khuâng hoài niệm về thuở ấy
Tuổi mười hai, tôi yêu thương biết mấy
Khắc vào lòng để mãi chẳng nhạt phai!
Mai Quế Ngân
Bài dự thi 'Khi ta 12' - FPT Software Đà Nẵng
Ý kiến
()