Chúng ta

Hãy sống thành thật với chính mình

Thứ hai, 4/3/2013 | 09:11 GMT+7

Một cô bé nhặt được quả trứng nhỏ trong vườn nhà mình liền mang hỏi mọi người trong gia đình quả trứng ở đâu ra.

Mẹ cô bé trả lời quả trứng tròn nhỏ thì là trứng của gà mẹ. Bố cô bé lại cho rằng vỏ trứng cứng và màu trắng ngà thì là trứng của vịt mẹ. Chị cô bé thì quả quyết là trứng của ngan mẹ vì cô thấy ngan mẹ làm ổ hôm trước. Cuối cùng, một tuần sau quả trứng nở ra một chú chim xinh xắn. Cả nhà ngỡ ngàng, hóa ra là trứng của chim mẹ. Thế mới biết đánh giá sự vật không nên nhìn bề ngoài, mà phải nhìn vào bản chất bên trong của nó.

Trong cuộc sống cũng như vậy, chúng ta không nên đánh giá bất kỳ ai thông qua hình ảnh bên ngoài của họ. Ta nhìn thấy một cô gái xăm tay, cắt một kiểu tóc tém, mặc quần jean rách, chắn hẳn sẽ đánh giá cô gái này là một tay chơi, đua đòi, vô tâm. Nhưng nếu đi tìm hiểu sâu, ta sẽ thấy, cô gái này cúi nhặt những mớ rau muống bị văng khắp nơi trên đường do sự va chạm cho một bà lão. Nhìn vào mặt khác ta lại thấy cô gập ngay ngắn từng chiếc áo, chiếc quần đem làm từ thiện cho các em nhỏ mồ côi, cô còn dốc hết sạch túi của mình để cho một chị bầu có tiền đi bệnh viện. Liệu những hành động nghĩa cử sau vẻ bề ngoài đó mấy ai nhìn thấy được? Và tại sao chúng ta lại hay đánh giá người khác một cách nông nổi như thế?

Có phải chăng chúng ta đang thầm ghen tỵ với họ? Họ mạnh mẽ sống đúng với cá tính, con người thực của mình. Còn chúng ta vì chúng ta sợ gia đình lên tiếng, ngại bạn bè chê bai, tránh sự dòm ngó của thiên hạ nên không dám sống đúng với bản chất của mình. Nên dù muốn lắm nhưng ta lại làm những điều mà mọi người hay làm để thành số đông, để không phải là thiểu số nổi trội, kỳ dị.

Trong bản thân mỗi người đều luôn có cả thiên thần và ác quỷ. Thiên thần luôn bảo ta hãy sống thật đi, còn ác quỷ lại văng vẳng bên tai ta rằng: Ngươi sống đúng sống thật liệu mọi người có thích không? Hai suy nghĩ đó đánh nhau trong đầu khiến ta nửa muốn thế này, nửa lại tự nhủ phải thế kia. Ta bị quay như chong chóng trong mớ hỗn độn đó, tại sao thích tóc ngắn mà cứ phải để tóc dài, tại sao thích sơn móng tay lại không dám, tại sao thích nhạc rock mà phải giả vờ nhạc nhẹ mới là gu của em, hàng ngàn cái "tại sao".

Vậy tại sao không một lần thành thật với bản thân mình? Hãy cứ sống thật với bản thân mình bởi cuộc đời có được bao nhiêu đâu mà đắn đo. Hãy cứ sống đúng với tính cách của mình, bởi một người yêu quý bạn là khi họ yêu tâm hồn bạn chứ không phải họ yêu cái vỏ rỗng tuếch bên ngoài.

Ngọc Diệp

Chia sẻ ý kiến của bạn tại: chungta@fpt.com.vn

Ý kiến

()