Chúng ta

7 năm không ngại gian khó cõng bạn đến trường

Thứ ba, 9/10/2018 | 12:35 GMT+7

Hình ảnh nam sinh với gương mặt phúc hậu cõng trên vai một người bạn có đôi chân không lành lặn để lại ấn tượng sâu sắc cho nhiều người ngay lần đầu gặp.

Chở đến trường, cõng lên lớp, hỗ trợ và chăm sóc tại lớp lẫn tại nhà là những hình ảnh không còn xa lạ với sinh viên FPT Polytechnic Hà Nội về đôi bạn thân cùng quê Thái Bình là Bùi Duy Hiếu và Nguyễn Tiến Đức, chuyên ngành Lập trình máy tính – Thiết bị di động.

MG-9697-JPG-7789-1539056253.jpg

Đôi bạn cùng tiến tại FPT Polytechnic. 

Không may mắn như nhiều đứa trẻ khác, Nguyễn Tiến Đức sinh ra đã không có được đôi chân lành lặn, bởi di chứng một trận sốt khi mẹ mang bầu. Khiếm khuyết đã cướp đi của Đức cơ hội được chạy nhảy, nô đùa cùng bè bạn. Nhưng Đức lại có một đôi mắt sáng, sự nhanh nhẹn, thông minh và tinh thần ham học. “Em sinh ra trong một gia đình thuần nông tại quê lúa Thái Bình. Ngay từ khi cất tiếng khóc chào đời, em đã bị khuyết tật, mặc dù gia đình đã chữa trị khắp nơi nhưng không được", cậu kể.

Khó khăn đi lại nên khi đến tuổi đi học, bố mẹ đã thay nhau ngày ngày đưa đón Đức. Bên cạnh việc đến lớp, chàng trai còn tranh thủ phụ giúp gia đình cũng như tìm hiểu về công nghệ thông tin. Gia đình không có đủ điều kiện để mua máy tính, Đức phải thường xuyên mượn máy tính của bác để mày mò, tìm hiểu cũng như tập cài phần mềm. 

"Nhiều lần cài vào máy không thành công, em sợ quá phải tắt nguồn, tháo máy ra tìm cách sửa nhưng không may… làm hỏng hẳn. Khi ấy bác phải mang máy ra hàng sửa lại, em thì bị mắng và sợ lắm. Nhưng bác biết em đam mê công nghệ thông tin nên lần sau lại khuyến khích tìm hiểu", Đức chia sẻ.

Lên cấp 2, Đức phải tự dùng đôi tay lăn những bánh xe lăn đi học. Con đường từ nhà đến trường chỉ hơn 1km nhưng trở nên chông gai, thử thách đối với Đức. Ngày nắng đã đành, ngày mưa bất chợt, những vòng lăn khiến đôi tay của Đức trở nên yếu dần.

Chơi với nhau từ nhỏ, Bùi Duy Hiếu thương bạn nên đã quyết định "làm đôi chân" cùng Hiếu. Ngày nắng thì đẩy Đức trên chiếc xe lăn. Ngày mưa Hiếu lại chung một chiếc áo mưa cùng Đức song hành trên chiếc xe đạp để cõng vào tận lớp.

Hiếu cho biết chưa khi nào có suy nghĩ kỳ thị hay khó chịu vì giúp bạn. Với Hiếu, được giúp bạn, được cùng bạn sẻ chia là một niềm hạnh phúc. Có lúc hai đứa cũng giận nhau nhưng chẳng được bao lâu là lành lại. Thậm chí có lần vì mải đẩy bạn về, Hiếu quên mất cả xe đạp ở trường, đến nhà rồi lại phải chạy quay lại trường để lấy...

Điểm chung của cả hai là đam mê công nghệ thông tin. Ngay khi tốt nghiệp và biết đến FPT Polytechnic, đôi bạn trẻ đã lên mạng tìm hiểu. Thấy môi trường học tập cũng như cơ hội làm việc sau khi ra trường vô cùng hấp dẫn, nên Hiếu và Đức đã quyết định cùng gia nhập Cao đẳng FPT.

Chọn học cùng nhau, Hiếu và Đức cũng quyết định thuê trọ gần trường để hàng ngày tiện việc đến lớp. Mỗi giờ tan học, Hiếu lại tự đi chợ, nấu ăn. Đức di chuyển khó khăn hơn nên phụ nhặt rau, việc vặt. Ngoài giờ lên lớp, đôi bạn Đức và Hiếu đều tìm hiểu thêm kiến thức trên mạng và chia sẻ cùng nhau.

Cuộc sống vốn đã rất khó khăn với Đức, nhưng điều quan trọng là có một ước mơ để sống. Tuy ước mơ ấy giản dị, nhưng rất ý nghĩa. Đó là sống tự lập và trở thành người có ích và giá trị, đặc biệt trở thành một lập trình viên.Khi được hỏi niềm vui hiện tại của bản thân là gì, Đức cho biết đó là được đi học. Đức chia sẻ rằng đi học rất vui, có nhiều bạn bè và được sống với đam mê. Việc đi lại của Đức khó khăn, nhưng nhờ Hiếu giúp đỡ nên bản thân cảm thấy may mắn và hạnh phúc.

Do đó, mong muốn sau khi tốt nghiệp của hai chàng trai là kiếm được công việc ổn định đúng chuyên ngành Lập trình máy tính – Thiết bị di động được đào tạo tại FPT Polytechnic.

>> FPT Polytechnic Đà Nẵng hiến tặng 80 đơn vị máu

Việt Nguyễn - Huyền Trang

Ý kiến

()