Cái gì như thể bóng đau thương
Đêm qua trăng rải khắp nẻo đường
Gót hài em bước về viễn phố
Nát ánh trăng tàn, vỡ yêu thương.
Rượu nhạt, đêm tàn, khóe mắt cay. Ảnh minh họa. |
Đường phố dài hơn mỗi chiều về
Đêm lại vắng người lại lê thê
Rờn rợn trăng treo ngoài nóc phố
Lạnh lùng reo rắc những tái tê.
Bỗng một ngày kia trăng đã say
Ngủ quên trong đám cỏ hao gầy
Ta thì chợt tỉnh trong cơn nhớ
Rượu nhạt, đêm tàn, khóe mắt cay.
Ngọc Tiên
Ý kiến
()