Chúng ta

Trăng mong manh

Thứ sáu, 20/9/2013 | 10:58 GMT+7

Trăng đêm nay vẫn mờ trong sương khói
Yêu mong manh và thương đã không thành

Em lặng nhìn, trăng đêm nay sáng quá!
Gió nhẹ đưa, thao thức ngọn tre già
Trăng vương buồn, lẩn khuất tận nơi xa
Tưởng gần lắm, nhưng cách xa vời vợi.

Trăng đêm nay sáng quá! Ảnh:

Nhớ hôm nào dưới ánh trăng, em đợi. Ảnh: Blogspot.

Nhớ hôm nào dưới ánh trăng, em đợi
Nụ hôn đầu, trao vội với người thương
Nước mắt trào, tựa như những giọt sương
Người vội quá và tình mong manh quá.

Để trăng tàn và mưa rơi trắng xóa
Giọt lệ sầu đã hóa đá trong tim
Một tình yêu em cứ mãi đi tìm
Dẫu biết đó chỉ còn là kỷ niệm.

Nếu có một phép tiên màu nhiệm
Em sẽ đưa người trở về đây
Để đôi ta sống lại tháng ngày
Thật nồng thắm trong men say hạnh phúc.

Dù em biết có lúc
Ta bật khóc giữa giấc mơ xa xôi…

Trăng đêm nay vẫn mờ trong sương khói
Yêu mong manh và thương đã không thành
Thôi đừng tiếc những ân tình xưa cũ
Mộng tan tành, người cũng đã đi xa.

Xin cho những đóa hoa
Nở vội vã cũng đừng mau tàn lụi
Xin cho lá mùa đông trơ trụi
Lại xanh ngời trong ánh nắng mùa Xuân.

Để đưa những bước chân
Của tình vội về trên con đường vắng
Để cho mối tình đầu trong trắng
Như vầng trăng vĩnh hằng.

Chẳng còn mong manh
Chẳng lo mộng không thành
Cũng chẳng sợ chạnh lòng, xót xa...

Tử Quyên


Ý kiến

()