Nét mực nhòa hoen mờ trang giấy trắng
Em ra đi như mùa thu chiều nắng
Bỏ lại khung trời hiu quạnh một vần thơ…
Tháng tám về ai còn đứng ngẩn ngơ
Dưới chiều mưa cùng dòng người hối hả
Con đường về sao quá nhiều lối ngả
Biết chọn lối nào để ta lại gặp nhau.
Tháng tám về và em ở nơi đâu
Có lắng nghe một chút nồng Hà Nội
Mùi Hoa sữa thơm lừng trong đêm tối
Ánh đèn vàng, anh bước lặng trong đêm.
Mong một ngày anh sẽ gặp lại em
Giữa thời thu của một chiều đầy nắng
Để được bên em, ôm em thật chặt
Chắc chẳng bao giờ như thế phải không em?
Mạnh Văn
Ý kiến
()