Chúng ta

Quảng Bình yêu thương

Thứ hai, 11/11/2013 | 10:50 GMT+7

Bão đi qua, nỗi đau còn ở lại
Biết bao giờ hạnh phúc đến nơi đây.

Quảng Bình yêu thương, ngày lộng gió
Nắng hiền hòa, rừng lá thoáng lao xao
Nhật Lệ xanh nghe sóng vỗ rì rào
Như đang hát bài tình ca muôn thủa.

Các em bé dân tộc lội suối khi đi học về vì đường đi đã bị sạt lở sau trận lũ. Ảnh: Nguyễn Nhàn

Các em bé ở xã Hóa Sơn, Minh Hóa, Quảng Bình, lội suối khi đi học về vì đường đi đã bị sạt lở sau trận lũ. Ảnh: Nguyễn Nhàn

Kìa em bé Arem bên khung cửa
Nghĩ ngợi gì mà ánh mắt ưu tư
Nỗi buồn nào như nhuốm cả trời thu
Khi cơn bão mang yêu thương đi mất.

Em vẫn nhìn tới khi tôi xa khuất
Đôi mắt sầu, khắc khoải, mỏi mong trông
Tặng cho em chiếc áo khoác mùa đông
Che bớt gió để tim thêm ấm áp.

Thương bà con vẫn trong cơn đói khát
Tặng gạo làm quà, xoa dịu nỗi đau thương
Mùa màng mất, cây keo đổ trên nương
Biết lấy gì nuôi đàn con thơ dại.

Bão đi qua, nỗi đau còn ở lại
Biết bao giờ hạnh phúc đến nơi đây
Lúa lại xanh, hoa lại nở tràn đầy
Nắng tô thắm đôi môi cười con trẻ.

Vẫn cần lắm những tấm lòng chia sẻ
Cho ấm lòng khi cơn bão đi qua
Như én xuân mang đến những bài ca
Để cuộc đời rạng ngời trong hạnh phúc.

Tử Quyên

Ý kiến

()