Đường phố về đêm sao vắng ngắt
Ánh đèn tỏa sáng những vì sao
Lá rơi khe khẽ người qua lại
Đường phố đông vui ta một mình
Lang thang qua những hàng cây xa
Gió thoảng hương đưa ta với ta
Ngước lên trời cao và chớp mắt
Bỗng thoáng đâu đây bóng quê nhà
Mở mắt nhìn ra thấy nụ cười
Của cô em gái tuổi đôi mươi
Chúm chím má hồng khoe sắc thắm
Chẳng phải cười mình, tại sao vui ?
Chân thì cứ bước và cứ đi
Đường phố về đêm chẳng khác gì
Con đường phía trước ta cứ bước
Đường rộng thênh thang dù vắng người
Mạnh Văn
Ý kiến
()