Chúng ta

Chùm thơ về Mẹ

Thứ ba, 8/3/2011 | 04:19 GMT+7

Nhân ngày 8/3, Chungta.vn xin giới thiệu chùm thơ về Mẹ của Hồ Huy Sơn - phóng viên báo Chúng ta.

270042-me1-503452-1412960529.jpg

Cánh đồng của mẹ

Con lặn lội trong dòng xoay ồn ã

Rồi chí chu tìm hạt giống ngôn từ

Giữa cánh đồng con một mình gieo hạt

Để đêm về gặt hái những mùa thơ


Của con đây những dây khoai, hạt lúa...

Cọng cỏ gà thách đấu tuổi thơ

Tiếng sáo diều từng chiều vang dìu dặt

Cá rô đồng quẫy tan sương mờ


Con nhớ lắm những cánh đồng của mẹ

Bao mồ hôi vụn vỡ xuống đường cày

Tháng ngày qua một mình mẹ lam lũ

Rồi ân cần mẹ thắp mùa trên tay


Con nhận ra một điều thật giản dị

Không có cánh đồng của mẹ, mẹ ơi!

Không có tháng ngày mẹ dầm mình mưa nắng

Cánh đồng thơ con sẽ không tốt tươi.

124281388053102-621438-1412960529.jpg

Lúa ơi


Mẹ còm cõi bên cánh đồng xưa

Bận rộn hơn với những mùa gieo hạt

Chẳng kể chi trưa tháng Sáu khắc nghiệt

Hay tháng Mười với cái nắng hanh hao


Những ngày mưa đồng ruộng biến thành ao

Lúa nổi trôi dạt về những hạt lép

Tay run run mẹ cầm rổ vớt

Chợt đắng lòng nước mắt thành mưa


Ruộng đồng in dáng mẹ sớm trưa

Những dấu chân trầy trật, xiêu vẹo...

Những bông chuột nhằn, những cây sâu đục

Mẹ nhọc nhằn để lớn dần đời con


Và con biết mẹ vất vả sớm hôm

Để làm nên hạt lúa vàng óng ả

Con lên phố nhận về những con chữ

Đường học vấn dài biết khi nào mẹ hết gian nan


Mẹ già rồi, mẹ chẳng thắng nổi thời gian

Nhưng trên đồng lúa vẫn mỗi ngày một lớn

Ở nơi xa con không quên nơi ấy

Để mỗi lần nhớ về lại gọi nhẹ: Lúa ơi!

2413166041767a408abc-558744-1412960529.j

Mẹ và cây gạo

Mẹ cũng có một thời như cây gạo cuối thôn

Bung nở sắc đỏ

Rừng rực màu yêu

Để mỗi độ tháng Ba về

Đàn chim lại rủ nhau chuyền cành ríu rít

Thả những lời biết bay


Nắng tháng ba rơi đầy trên cỏ

Trầm mặc giữa khoảng mênh mông

Cây gạo thương mình rưng rức

Mẹ một mình đứng đợi bên sông

Tháng Ba nay lại về

Những nàng Bân cặm cụi đan áo cho chồng

Mẹ đan áo cho ai?

Mà cũng trầm ngâm theo múi len lên xuống

Con xa nhà lên phố

Chốn quê mắt mẹ đỏ hoe

Cây gạo cuối thôn thương mẹ

Nhức nhối oằn mình.

CT

Ý kiến

()