Một chiều nào tôi đến Paris
Nghe gió hát trên đồi Montmartre
Những thanh âm, tiếng cười và lời nhạc
Dẫn tôi vào vùng đất của thơ ca
Một chiều nào ký ức chưa xa
Tôi lặng đứng, Khải Hoàn Môn trầm mặc
Champs-Élysées. Nụ hôn nào rót mật
Đại lộ thênh thang níu những cánh tay gần
Ánh mắt nào nhắc tôi tuổi thanh tân
Paris ngày cuối thu! |
Thuở đắm say trang văn về nước Pháp
Victor Hugo, Balzac hay Jean Paul Sartre…
Maupassant phong trần hay Remarque lãng du [1]
Luxembourg một sớm chẳng mây mù
Thoáng dáng ai như Jean Valjean, Cosette
Marius tìm gì khiến lòng se thắt
Khốn khổ kiếp người nhưng còn mãi trái tim yêu
Phố đông vui bóng ai thoáng yêu kiều
Như thưở trước nàng Margot diễm ái
Cung điện Louvre chàng de Molde khờ dại
Thiên hận tình ở lại thiên thu
Tôi đến Paris không phải lúc mùa thu
Cũng không phải ngày xuân,
rộn ràng kinh đô ánh sáng
Mà gió hè chớm mơn man se lạnh
Ấm giọt cappuccino, ánh mắt nheo cười
Đóa peony [2] nào vẫn mãi hồng tươi
Trên tóc em, cô gái Paris duyên dáng
Áng mây nào cứ trôi hoài lãng đãng
Tôi mơ màng chút hoang dại Carmen
Julien Sorrel của Đỏ và đen
Có còn chờ phu nhân De Rêna quý phái
Trà Hoa Nữ giữ chuyện buồn ở lại
Nồng cháy cuộc tình nhắc mãi với thế gian
Tôi đến Paris không phải lúc thu sang
Nhưng thơ Apollinaire vẫn hoài vang vọng
Ai ngắt thạch thảo mất rồi
sao tôi hoài mong ngóng
Chút duyên tình ý nhạc say men
Trời Paris không phải đêm đen
Mà lấp lánh những vì sao Daudet gửi lại
Đất Paris ngọn lửa nào sáng mãi
Hướng dương vàng bỏng cháy một Van Gogh [3]
Sắc mây nào vẫn mãi điểm tô
Điện Versaiille uy nghi cùng năm tháng
Điệu trống kèn năm nào hùng tráng
Marseille dồn dập khúc quân hành
Tôi nhớ Verlaine, Rimbaud bước song hành
Như Xuân Diệu nhớ hai chàng thi sĩ
Mê thi ca hay mê tình tri kỷ
Khinh rẻ khuôn mòn, bỏ lối quen
Từ Sài Gòn tôi đến với sông Sein
Giữa trời Âu mà sao thân quen quá
Cầu Mirabeau xưa rồi, nhưng chẳng gì xa lạ
Nét phương Đông thấp thoáng những dáng cầu
Hiphop tưng bừng trên ngõ nhỏ đường sâu
Hay điệu valse dặt dìu góc phố
Kìa bồ câu vừa thoắt bay khỏi tổ
Chuông Notre Dame thong thả ngân dài
Đóa anh đào sắc chẳng mờ phai
Rặng liễu rủ bên bờ Sein diễm lệ
Dòng chảy hiền hòa ấp iu đến thế
Thành phố tình yêu ấm cả lúc đông về
Paris dịu dàng, Paris say mê
Paris hoang dại, Paris khờ khạo
Giữ chút gì cho hồn tôi nương náu
Một chiều hè huyền ảo không quên
Paris ơi! Nỗi nhớ gọi thành tên
Tôi đến. Tôi đi và Paris vẫn đó
Xin hẹn nhé buổi chiều nào lộng gió
Chân tôi về nhịp bước phố yêu xưa.
Chú thích:
[1]: Remarque là nhà văn nổi tiếng người Đức. Ông từng viết cuốn “Khải hoàn môn” (1945) nổi tiếng, nói về thân phận những người sống lưu vong ở Paris trước Thế chiến thứ hai.
[2]: Hoa mẫu đơn.
[3]: Vincent Van Gogh là danh họa người Hà Lan. Ông từng đến Paris vào năm 1886, cùng em trai Theo sống ở căn hộ trên đồi Montmartre để vẽ. Sau này, ông chuyển đến ở Arles, miền nam nước Pháp.
Khoảng 9h tối ngày thứ Sáu (13/11), nhiều vụ tấn công nã súng đã liên tiếp xảy ra tại nhiều địa điểm như thủ đô Paris và ở Saint-Denis (Pháp). Theo đại diện FPT Software, đơn vị có hai nhân viên là anh Phạm Vũ Xuân An và chị Trần Nữ Quỳnh Như, thuộc FSU1, đang ở Pháp trong thời điểm vụ khủng bố tại Paris. |
Thanh Vân
Ý kiến
()