Chúng ta

'Con đi trường học' giàu tính nhân văn

Thứ tư, 19/3/2014 | 12:50 GMT+7

Bộ phim ngắn "Con đi trường học" dài hơn 25 phút của đạo diễn Hà Lệ Diễm (phóng viên thử việc ban Video, báo điện tử VnExpress) đã nói về nghị lực phi thường của người phụ nữ dân tộc Dao ở Bắc Kạn bị nhiễm HIV vẫn ngày ngày lặn lội vượt 10 km đưa con đến trường.
> Phóng viên VnExpress giành giải Cánh diều Bạc / Nữ đạo diễn 'cõng' laptop quay phim

Khi mang thai đứa con trong bụng, chị Đặng Thị Ngoan (sinh năm 1984) đã biết mình bị nhiễm HIV. Sau khi chồng qua đời 22 ngày thì cũng là lúc chị trở dạ sinh con. Tuy nhiên, số phận đã mỉm cười với chị khi cậu con trai tên Chí không bị nhiễm HIV từ mẹ. Vượt qua mọi mặc cảm, khó khăn trong cuộc sống, người mẹ Dao đã nỗ lực đưa con đi học vì muốn cháu bé thay đổi cuộc sống.

Với câu chuyện giản dị nhưng đầy ý nghĩa nhân văn, bộ phim đã giành giải Cánh diều Bạc tại giải thưởng Cánh diều 2014.

a

Ngôi nhà của hai mẹ con chị Ngoan nằm lẻ loi bên bờ suối, cách nơi được gọi là bản khoảng 1 km. Bồn bề nơi đây là rừng núi, trước mặt là một con suối nhỏ.

a

Ngoài lúc đưa con đến trường, chị Ngoan đi lấy củi để nấu ăn hằng ngày.

a

Thương mẹ vất vả, những ngày đi không đi học, Bàn Văn Chí tự trông nồi cơm giúp mẹ, dù cậu bé mới được 5 tuổi.

a

Thu nhập của chị Ngoan là từ việc nuôi lợn và hỗ trợ cho hộ nghèo hơn 500.000 đồng/tháng. Bữa ăn hằng ngày của hai mẹ con chỉ có rau xanh ăn cùng cơm. Hôm đó, còn một ít gừng chị Ngoan rang cùng muối để ăn.

a

Nhà neo người nên Chí thường tự chơi một mình ở thửa ruộng trước nhà những lúc mẹ làm việc.

a

Khi thấy đói bụng, cậu bé tự tìm cơm nguội ăn sau.

a

Hằng ngày, chị Ngoan phải dạy từ 4h nấu cơm cho hai mẹ ăn sáng, cho lợn ăn và đưa con đi học lúc 6h. Chị phải cõng con qua một con suối để đến lấy xe đạp rồi vượt quãng đường 10 km đến trường. Tùy thời tiết nhưng trung bình khoảng 2h rong ruổi đạp xe là hai mẹ con đến nơi. Xa là thế nhưng có nhiều hôm Chí vẫn được mẹ đưa đến sớm nhất.

a

Cây cầu treo chênh vênh nơi hai mẹ con hằng ngày đi đến trường.

a

Nhiễm HIV 10 năm nay, chị Ngoan tới nhận thuốc ARV ((thuốc kháng virus) tại trung tâm y tế thị xã Bắc Cạn. Mỗi tháng chị lấy thuốc một lần miễn phí, ngày nào cũng uống thuốc đều đặn.

a

Đến chiều, chị lại đi từ 14h để đến trường đưa con về lúc 16h. Khi hai mẹ con về đến nhà trời đã nhá nhem tối. Dù vất vả, cực nhọc nhưng chị vẫn kiên trì đưa con đi học với mong muốn tương lai của cậu bé tươi sáng hơn. 

a

Theo nữ đạo diễn, chị nhớ nhất khi được ăn bát cơm với món mà chị Ngoan gọi là “nộm ớt”, ớt bỏ hạt thái nhỏ, trộn với muối và lá mùi tàu, lá chanh thái nhỏ, vắt chanh vào. Đến bây giờ, Diễm vẫn thấy rất thèm được ăn món đó.

Lưu Vân

Ảnh: Cắt từ clip

Ý kiến

()